Phản ứngliên tục như vậy, chưa bao giờ có, sau đó Lạc Khâu Bạch nghĩ
tới liền xấu hổ và giận dữ, đại điểu quái không biết xấu hổ, vốn hắn cho
rằng phản ứng của thân thể là bình thường, nhưng hắn lại phát hiện không
ổn.
Thời gian gần đây, hắn chỉ cần thấy Kỳ Phong thì toàn thân nóng lên, đỏ
mặt tía tai, nếu lúc này đại điểu quái tùy tiện bính hắn một chút, hắn lập tức
có phản ứng, như uống xuân dược.
Tỷ như hiện tại, cửa sổ ngoài phòng ngủ đã sáng, Lạc Khâu Bạch mở
mắt nhập nhèm, phát hiện mình đang nằm trên giường lớn trong nhà, trên
vai dựa vào một người đầu tóc đen tuyền, một đôi tay rắn chắc hữu lực siết
chặt thắt lưng hắn, chủ nhân đôi tay còn đang buồn ngủ, cặp mắt thường
ngày lãnh ngạnh một khi đóng lại liền lộ ra ôn hòa, lông mi theo hô hấp
phập phồng, nam nhân vào giờ khắc này có vẻ dị thường anh tuấn, còn
mang theo một tia trẻ con khó phát giác.
Lạc Khâu Bạch chớp chớp đôi mắt, thân thể bắt đầu nóng lên, thật sự
không ổn, rất không ổn …
Thật cẩn thận xốc lên chăn, trong ổ chăn hai người tứ chi giao triền, tình
cảnh như thế Lạc Khâu Bạch đều không nhớ rõ, từ sáng tới tối hắn đều an
an tĩnh tĩnh nằm ở vị trí của mình, nhưng sáng sớm hôm sau sẽ phát hiện bị
ôm vào trong ngực nam nhân, lần nào cũng vậy, không một lần ngoại lệ.
Đối với cái này, Lạc Khâu Bạch cùng nam nhân kháng nghị, “Anh có thể
mỗi ngày đừng giống như bạch tuộchay không?”
Trả lời hắn chính là Kỳ Phong xem thường không buông ra, giống như
cánh tay sắt.
Mà giờ khắc này, Kỳ Phong ôm thắt lưng hắn, bởi vì đang ngủ, cánh tay
trầm tĩnh lại, cánh tay vừa vặn đụng đến phía trước của Lạc Khâu Bạch,
nam căn thẳng tắp xinh đẹp vừa lúc dán vào da thịt y, đỉnh còn dính chất