Xoang mũi của Lạc Khâu Bạch có chút chua xót, cười đem 10 ngón tay
bỏ vào khe hở trên bàn tay nam nhân, “Em vẫn luôn tin tưởng, anh không
cần nói với em nhiều như vậy, những tin nhắn đó, yêu sách đó, em chưa
bao giờ cho rằng là của anh.”
“Bất quá công khai quan hệ thì không cần, bởi vì… Em nghĩ, chúng ta
nên tách ra một thời gian.”
Kỳ Phong nửa ngày nói không nên lời một câu, y gắt gao cau mày, môi
tái nhợt, y dùng sức nắm chặt tay Lạc Khâu Bạch, nắm đến hắn đều cảm
thấy đau đớn.
“Không có khả năng! Chúng ta vì cái gì phải tách ra? Nếu đơn giản là
người khác nói hưu nói vượn, anh sẽ đi xử lý, không ảnh hưởng đến chúng
ta.”
Lạc Khâu Bạch trầm mặc một hồi, đem chuyện hai ngày này bồi hồi ra.
“Đây không phải là vấn đề của anh, mà là của em.”
Nói cũng đã nói, sẽ không thể vãn hồi, hắn không hề chớp mắt nhìn Kỳ
Phong chậm rãi mở miệng, “Kỳ Phong, anh có nghĩ qua cảm thụ của em
không? Đã xảy ra chuyện này, anh bảo emcoi tất cả cái gì cũng không phát
sinh, mặt mày hớn hở với anh cùng một chỗ, thậm chí còn thường xuyên
gặp mặt ông nội?”
“Chuyện này là ai làm, chúng ta đều rõ ràng. Mục đích của Kỳ lão gia
chính là muốn anh sinh một đứa con, sau đó bức em rời khỏi giới giải trí,
chỉ có thể phụ thuộc vào Kỳ gia.”
“Kỳ gia không phải do ông định đoạt.” Kỳ Phong sắc mặt tái nhợt, đồng
tử co rút lại.