Một năm, y đã không còn điện thoạicho thê tử, thậm chí không có tin
nhắn, y nhớ lần đầu tiên gặp mặt đã bị lô đỉnh mê mẩn đếnthần hồn điên
đảo, y chỉ sợ đã quên thanh âm của Lạc Khâu Bạch.
Y cố ý thay đổi số điện thoại di động, còn khóa đi phòng tân hôn, y cố
gắng hoàn toàn ngăn cách thê tử, tận lực rời xa hắn, biết hắn đi Mỹ, cũng
làm bộ như không biết, vé máy bay dễ dàng như vậy, phù dung câu nhàn rỗi
như vậy, nhưngy một lần cũngkhông đi, thậm chí đi nơi khác công tác cũng
tránh khả năng tới nước Mỹ.
Y không biết thê tử có nhớ y không, cũng không dám suy nghĩ, y sợ
mình một khi nghe được một âm nào của Lạc Khâu Bạch, khống chế không
được muốn đem hắn về bên cạnh mình.
Có một lần Chương Húc rủ y uống rượu, nói đến chuyện này, cả kinh
phun rượu ra, “Anh bị thần kinh sao!? Kỳ Phong anh cũng đã lớn rồi, còn
cùng vợ chơi ‘Ai không phản ứng trướccoi ai cúi đầu trước’, tôi con mẹ nó
cũng không biết nói anh có cái gì tốt! Anh có chỉ số thông minh cao từ
trong tay lão gialấy được cổ phần công ty, độc lập sáng lập công ty giải trí,
sẽ không phải do cảm xúc EQthấp mà không đem vợ trở về!?”
Kỳ Phong lãnh mặt nhìn anh ta, “Cậu biết cái đếch gì.”
Đáp ứng chuyện của thê tử là chuyện phải làm, thiếu một giây cũng
không thể, đây là mấu chốt của chồng, cậu cho là người người đều cởi quần
cho cậu, mặc kệ có phải vợ hay không đều làm bừa!?
Lúc trước y đáp ứng để Lạc Khâu Bạch đi, cho hắn tự do sẽ không thể dễ
dàng đổi ý. Nếu y không bảo vệ tốt thê tử, nếu không phảiâm mưu quỷ kế
của lão gia, Lạc Khâu Bạch cũng sẽ không bị thương tích chất chồng, cùng
đường lựa chọn rời đi.
Những điều này là do y tạo nghiệt, ykhông muốn Lạc Khâu Bạch khó
chịu, cũng không có mặt mũi không giải quyết hết chuyện của hắn mà gọi