Biểu tình của Kỳ Phong tuyệt không tốt hơn Lạc Khâu Bạch, y tuy rằng
đã sớm biết thê tử của mình nhất định sẽ xuất hiện, nhưng đối tượng để
mình tự sướng đột nhiên xuất hiện trước mặt, hơn nữa thê tử đã hơn một
năm không gặp, ai đều chịu không nổi, này cùng dự đoán của y hoàn toàn
không giống!
Mặt của y đỏ bừng, khẩu thị tâm phi, giờ khắc này y thậm chí cũng
không biết bày ra biểu tình gì.
Thê tử của y vì cái gì không lại đây, chẳng lẽ còn muốn y tiến lên sao?
Làm thê tử em nhìn thấy chồng một năm chưa từng gặp mặt đều không có
phản ứng, quả thực… Không biết làm sao!
“Ngô a…” Đoàn Đoàn nhìn Kỳ Phong, chớp chớp đôi mắt, khuôn mặt
bánh bao, thuận thế ngậm vào đầu ngón tay.
Kỳ Phong ngực phập phồng, sắc mặt cổ quái quả thực khó có thể hình
dung, lúc này y rốt cục ý thức được nơi này còn có người thứ 3.
Y đưa ánh mắt dịch đến trên người tiểu tử kia, Đoàn Đoàn bị y dọa đến,
theo bản năng chui vào trong ngực Lạc Khâu Bạch một chút.
Sau đó Kỳ Phong thấy được trong tay Lạc Khâu Bạch cầm sữa bột cùng
tã giấy, lúc này trên mặt một trận xanh một trận hồng.
�
Đoàn Đoàn không biết vì cái gì hai đại nhân đều không nói lời nào, lại
trộm liếc liếc mắt Kỳ Phong, cười khúc khích, lộ ra hai cái má lúm đồng
tiền nhỏ.
Lạc Khâu Bạch dở khóc dở cười, quả thực không cách nào giải thích cái
này tình huống này.