Nhưng hiện tại đại điểu quái làm hắn sợ, hai nam nhân ở đầu đường cởi
quần áo cái gì, cũng không sợ bị cảnh sát bắt lại.
Hắn vươn tay ngăn trở, Kỳ Phong không thuận theo, hai người đem rừng
cây làm hỗn loạn, Đoàn Đoàn ngồi ở địu bị ba ba bảo vệ, nhìn Kỳ Phong
duỗi cánh tay, “Ngao nha” cắn một hơi.
Miệng của bé còn quá nhỏ, răng nanh cũng chưa có, toàn thân mềm
mềm, cắn một hơi chỉ gãi ngứa.
Kỳ Phong cũng cảm giác có gì ướt sũng mềm mại, đầu lưỡi mềm mềm
liếm liếm da tay của y, quả thực xác định không không ăn được y, đáng tiếc
liếm liếm phát hiện không phải sữa bột, cũng không có mềm như ba ba,
cứng rắn, còn có chút mặn… Hảo khó ăn a!
Tiểu tử kia thè lưỡi, lộ ra một bộ khổ qua.
Bé hành động, Kỳ Phong sửng sốt một chút, tiếp lỗ tai mạc danh kỳ diệu
liền đỏ, bởi vì bị nhục đoàn dán lên, thật sự là mềm mại, nhỏ nhỏ, béo đô
đô …
Y tuyệt không muốn thừa nhận, tiểu sửu bát quái có một chút đáng yêu.
Y dừng tay, Lạc Khâu Bạch cũng thả lỏng một hơi, cúi đầu nhìn thấy cổ
áo khoác của mình đã bị kéo ra, áo sơmi hở ra lộ thịt, lúc này có chút hỏa
đại.
Vì cái gì một khi cùng đại điểu quái dính dáng sự tình đều như vậy,
phỏng chừng không có một đôi tình lữ cách xa nhau một năm gặp lại, lại
thế này.
Hít một hơi, hắn ngẩng đầu trừng mắt nhìn Kỳ Phong, tức giận kéo cổ áo
y đi ra ngoài, “Về nhà! Anh đi theo em, có lời gì về nhà rồi nói! Không
nghe em sẽ giận, buổi tối về khách sạn, đừng nghĩ ở tại nhà của em!”