quả không cẩn thận ngủ quên mới nảy ra trò hay.
Anh ta đụng bờ vai của hắn, nhướng mi, “Ôi, cậu chê tôi làm chậm trễ
hảo sự a? Khâu Bạch, tôi thật không nghĩ tới cậu cùng Kỳ Phong là thật sự,
uy uy, cho tôi bạo liêu một chút, Đoàn Đoàn rốt cuộc phải của y không?
Tôi đoán không lầm chứ?”
“Cậu đại lão gia sao bát quái như vậy, cút đi.” Lạc Khâu Bạch trừng mắt,
trên mặt hiện lên một tia xấu hổ.
Bị lão hữu biết loại chuyện này, thật sự có chút mất mặt…
Hai người tại cửanói chuyện, bị Kỳ Phong xem ở trong mắt biến thành ý
tứ khác.
Thê tử của y trước mặt y cùng nam nhân khác câu kết làm bậy, thật xem
y đã chết có phải hay không? Lúc này mới một năm, lại có hài tử không rõ
lai lịch, lại cùng nam nhân khác dây dưa, hắn có phải nghĩ mình cho hắn tự
do, là có thể vô pháp vô thiên!?
Kỳ Phong càng nghĩ càng sinh khí, đứng lên đi vào cửa, lúc này Lạc
Khâu Bạch đưa lưng về phía y, không biết y đã đi tới, nhưng đối mặt hắn
Diệp Thừa nhìn nhất thanh nhị sở.
Anh ta vừa thấy biểu tình của nam nhân đãbiết y đang suy nghĩ gì, nghĩ
thầm còn biết ăn dấm chứng minh vẫn thích Lạc Khâu Bạch, vậy anh ta
sẽthay trời hành đạo, hảo hảo sửa chữa nam nhân làm cho lão hữu một năm
đau khổ cũng không xuất hiện.
“Ngô a…” Đoàn Đoàn trong ngực ba ba ngáp một cái.
Diệp Thừa đột nhiên ôm bả vai Lạc Khâu Bạch, ra vẻ ái muội nói,
“Mang theo bảo bối một ngày mệt chết đi, tôi xoa bóp cho cậu, đau thắt
lưng sao?”