CỰ TINH CHI DANH KHÍ LÔ ĐỈNH - Trang 8

thể thu hút rất nhiều người, diễn xuất biến hóa không ngừng.”

“Chính là ánh mắt của hắn phi thường tốt, đặc biệt vừa rồi dùng ánh mắt

kia nhìn chằm chằm Tôn Dung, chậc chậc, nếu như không phải đang quay,
tôicòn cho rằng hắn đối với Tôn Dung là yêu sâu đậm.”

Biên kịch say sưa nhắc tới cảnh quay vừa rồi kia, tựa như chưa thỏa mãn

vuốt cằm nói, “Còn có thanh âm của hắn, thật đặc biệt, ngay cả tôimột đại
nam nhân vừa nghe xương cốt đều đã tê rần lên, lời thoại sến như vậy, tuyệt
đối có thể mê hoặc không ít tiểu cô nương.”

Đạo diễn cười nhạo một tiếng, lắc lắc đầu, “Vậy thì có ích gì, so sánh với

diễn viên hạng ba kia, tôi ngược lại tình nguyện quay bối cảnh đẹpcó hoa
cỏ, ít nhất ngắm được cảnh đẹp ý vui.”

Cầm trang phục diễn đứng ở cách đó không xa, Lạc Khâu Bạch nghe

vậy, cước bộ dừng lại, xoa xoa nước trên mặt còn chưa kịp khô, nhịn không
được nhếch khóe miệng.

Có thể được khen một câu diễn xuất tốt, cũng coi như đáng giá.

Hắn diễn xuất có thể không tốt sao, cùng ảnh đế tướng tăm lừng lẫy

Mạnh Lương Thần nói chuyện yêu đương một năm, mưa dầm thấm đất
cũng học được chút ít cách diễn xuất chứ.

Huống chi, hắn cũng không có hứng thú nói cho người khác biết, vừa rồi

lời thoại kia, hắn đã từng nói như vậy với Mạnh Lương Thần, nhưng kết
quả là gì? Hắn nguyện ý chờ ở một chỗ, nhưng người đó căn bản là khinh
thường, hoặc có thể nói nói là đã từng quay đầu lại, lấy lý do biện hộ là thị
lực không tốt không thấy khuôn mặt mệt mỏi của mình.

“Bởi vì trong đám người chỉ liếc mắt một cái” là cái gì chứ, đặt trên

người Lạc Khâu Bạch, vĩnh viễn là một trò cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.