Mặt của Mạnh Lương Thần cứng đờ, đồng tử co rút lại lập tức nghĩ tới
xảy ra chuyện gì, “Khâu Bạch bây giờ còn cùng một chỗ với anh?”
Nói xong lời này, hắn ta cười lạnh một tiếng, không biết có phải giận hay
không, “Hắn sao ngốc thành như vậy, tôi đã sớm nói Kỳ gia không đáng tin
cậy, hắn vẫn không chút do dự lựa chọn tin tưởng, kết quả bị hãm hại thê
thảm như vậy, thật vất vả về nước lại còn cùng một chỗ với anh.”
Kỳ Phong mặt không đổi sắc, ánh mắt sắc bén nhìn hắn ta, “Không đáng
tin cậy chính là anh, ít nhất tôi cho Khâu Bạch một sân khấu trở về, mà chỉ
có vài người não phẳng, ba hoa chích choè, chân chính rơi xuống vực thẳm
liền trở thành người nhu nhược, người như thế không xứng làm nam nhân.”
Mạnh Lương Thần bị trạc đến đau nhức, tiếp nhớ tới Kỳ Phong bây giờ
là ông chủ công ty Lưu Bạch, đồng tử co rụt lại, “Anh câm miệng, đây là
chuyện của tôi với hắn, không cần anh nhúng tay! Anh đã đến, vậy cũng
nhìn thấy tin nhắn của tôi, ngày mai tôi sẽ mở họp báo, nói rõ ràng chuyện
chúng tôi năm đó, chỉ có tôi có thể giúp hắn, Kỳ thiếu gia dù có đại năng
lực, cũng không giúp được hắn!”
Kỳ Phong nhíu lông mày, dù bận vẫn ung dung tựa vào ghế, cười nhạo
một tiếng, “Vậy sao anh không sớm làm đi? Lúc trước sự tình mới vừa tuôn
ra, anh nói lời này có thể cứu hắn, hiện tại qua một năm giấu đầu hở đuôi,
có người tin tưởng sao?”
“Tôi cho rằng Mạnh tiên sinh như chó nhà có tang xuất ngoại một năm,
nhiều ít cũng có tiến bộ, không nghĩ tới vẫn tư lợi như vậy. Lúc anhmuốn
bảo toàn thanh danh, bỏ lại Khâu Bạch mà ra nước ngoài, hiện tại muốn
công khai, sao chắc chắn Khâu Bạch nguyện ý cùng anh?”
“Anhmuốn xuất quỹ, không ai ngăn đón anh, nhưng anh đem xuất quỹ
trở thành ban ân, cũng bởi vì nhìn Khâu Bạch đáng thương, cho nên có thể
giống như đùa con chó nhỏ trở về dỗ hắn? Lúc trước chuyện anh với Tô