CỰ TINH CHI DANH KHÍ LÔ ĐỈNH - Trang 968

Kỳ lão gia nhìn Lạc Khâu Bạch, lời nói mang theo yếu thế, nhưng trong

ánh mắt hiện lên trào phúng cùng không cam lòng, vẫn là bị Lạc Khâu
Bạch bắt giữ trong mắt.

Hắn ở trong lòng cười lạnh một tiếng, lúc trước dùng chiêu thức tâm

ngoan thủ lạt bức hắn đi, hiện tại cậy già lên mặt ám toán có ý tứ gì?

Còn có người hầu bên cạnh không ngừng nhắc tới bệnh của Kỳ lão gia

nghiêm trọng ra sao, không phải cố ý nói cho hắn nghe sao?

Nếu không ngại với Kỳ Phong, hắn tuyệt đối sẽ không ở trong này nhìn

một lão nhân diễn kịch, chán ghét nhíu mày, “Kỳ lão gia, ngài rốt cuộc
muốn nói với tôi cái gì, thỉnh nói trắng ra, hài tử còn đang sinh bệnh, tôi
không có thời gian nghe ngài nói mấy thứ vô dụng đâu.”

Kỳ lão gia lúc này thay đổi sắc mặt, ánh mắt của ông nháy mắt âm trầm

xuống, “Lạc Khâu Bạch, đây là thái độ nói chuyện của con?”

Ông mãnh liệt nhịp gậy, “Phanh” một tiếng, tiểu tử kia nằm ở trong ngực

Lạc Khâu Bạch bị hoảng sợ, phút chốc mở to mắt, nhìn nếp nhăn, sắc mặt
âm trầm của Kỳ lão gia, tiểu thân thể sợ hãi đột nhiên buộc chặt, khẩn
trương nắm chặt quần áo Lạc Khâu Bạch, bất an bắt đầu khóc thút thít.

“Nha nha… Nha nha nha…”

Bé vừa khóc, hốc mắt nhanh chóng phiếm hồng, nước mắt đại tích đại

tích chảy xuống dưới, không ngừng chui vào trong ngực Lạc Khâu Bạch,
còn sốt nhẹ đỏ bừng, thanh âm mềm nhũn đều có điểm khàn khàn.

Lạc Khâu Bạch vội vàng kéo bé vào, một bên dỗ bé nói, “Đừng sợ đừng

sợ, chúng ta hiện tại trở về nhà, Đoàn Đoàn ngoan, nhắm mắt lại, con bệnh
ngủ thêm một lát, khi con dậy chúng ta đã về nhà.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.