CÚ VỌ VÀ ĐÀN BỒ CÂU - Trang 104

- Bây giờ thì cô nhớ ra rồi, bà ấy tên là bà Campbell.
Jennifer đỡ lấy cái hộp, mở ra ngay:
- Tuyệt trần gian! - Em reo lên - Cháu thèm có một cây vợt như thế này từ
lâu lắm rồi. Cây vợt cũ quá tồi tệ không thể chơi nổi. Cảm ơn cô quá!
- Không có gì. À, bà Campbell còn nhờ cô cầm về cho bà cây vợt cũ của
cháu, để bà thuê cửa hàng căng dây lại.
Lúc nãy mừng rỡ quá, Jennifer đã quẳng cây vợt cũ xuống đất, em chưa kịp
nhặt lên thì bà khách đã cúi xuống nhặt lấy. Jennifer bèn nói:
- Cây vợt cũ ấy chỉ có vút đi thôi.
- Cháu cũng cần có một cây vợt dự trữ chứ? Cây này căng lại dây còn dùng
được tốt. Nhưng thôi muộn rồi, cô phải đi thôi.
- Để cháu gọi tăcxi cho cô.
Jennifer định chạy đi gọi điện thoại thì bà khách ngăn lại:
- Không cần cháu ạ. Cô có xe chờ ngoài cổng. Cô bảo tài xế đợi ngoài đó
rồi đi bộ vào đây tìm cháu thôi. Chúc cháu chơi quần vợt giỏi.
Bà khách bước nhanh ra cổng, chưa kịp để Jennifer chào và cảm ơn.
Cô bé sung sướng chạy đi tìm bạn thân, Julia Upjohn. Gặp bạn, Jennifer
khoe cây vợt mới.
Julia Upjohn ngắm nghía cây vợt:
- Đẹp quá! Kiếm đâu ra đấy?
- Mẹ đỡ đầu của mình, cô Gina, vừa nhờ người chuyển đến đây cho mình
đấy. Cô Gina giàu khủng khiếp. Chắc cô nghe thấy mẹ mình kể là mình xin
một cây vợt mới.
Đúng lúc đó, công nương Shaila bước đến. Jennifer bèn khoe bạn:
- Tuyệt chưa?
Công nương Shaila cầm cây vợt chăm chú xem rồi trả lại cho Jennifer:
- Loại vợt này đắt tiền lắm đây.
Rồi cô ta đi tiếp. Đôi bạn thân thiết còn lại, dắt tay nhau quay về sân quần
vợt. Cung Thể thao lúc này đã không còn nhân viên cảnh sát nữa.
Julia Upjohn hỏi:
- Bạn định làm gì với cây vợt cũ?
- Bà khách vừa rồi lấy đi rồi, để đưa về cho mẹ mình căng lại dây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.