CÚ VỌ VÀ ĐÀN BỒ CÂU - Trang 23

- Người ta đã có nói bóng gió cho tôi biết về chuyện đó.
Đại tá Plkeaway không nhúc nhích:
- Chắc ông biết là một vật rất có giá trị đã bị mất, người ta không tìm thấy
trên thi thể các nạn nhân cũng như trong đống xác máy bay. Rất có thể
nông dân địa phương đã lục lọi và lấy đi tất cả những gì có thể lấy được, và
họ cũng kín tiếng không kém gì các nhà ngoại giao các ông. Bây giờ ông
hãy nói cho tôi, ông còn biết được những thông tin gì nữa?
- Không có gì đặc biệt - Edmonson tự ái đáp.
- Ông có nghe nói về một cái gói nhỏ mà người ta đang ra sức tìm chứ?...
Nếu không phải thế thì tại sao người ta lại khuyên ông đến gặp tôi?
- Người ta bảo tôi rằng ông muốn gặp tôi hỏi một số điều.
Cặp mắt Đại tá Pikeaway lúc này mới hé mở to thêm đôi chút.
- Nếu tôi đưa ra một số câu hỏi, ông sẽ trả lời nghiêm tức chứ?
- Hẳn là như thế.
- Thôi được. Vậy trước khi lên máy bay rời khỏi Rumat, Bob Rawlinton có
nói lộ chuyện gì ra với ông không?
- Về chuyện gì, thưa Đại tá?
Lần này, viên Đại tá nhìn thẳng vào mắt Edmonson:
- Thôi được, ông kín đáo là phải. Nhưng trong trường hợp này, kín đáo là
không hợp thời. Nếu quả ông không biết ý tôi muốn nói đến cái gì thì câu
chuyện giữa hai chúng ta nên dừng lại ở đây. Tôi e sau này ông sẽ hối tiếc
là đã không cởi mở với tôi đấy.
Xem chừng câu nói làm Edmonson bối rối. Ông ta quyết định nói.
- Điều tôi biết thật ra khá mơ hồ. Bob với tôi có thống nhất một kiểu mật
mã riêng mỗi khi chúng tôi thông báo cho nhau bằng điện thoại. Lâu lâu
anh ta lại cho tôi biết một số thông tin anh ta thu lượm được trong cung
điện hoàng gia ở Ramat. Đổi lại, tôi cũng thông báo cho anh ta những điều
tôi biết.
- Ông cứ nói tiếp.

Buổi sáng hôm cách mạng nổ ra, Bob gọi điện cho tôi, hẹn hai chúng tôi
gặp nhau tại một chỗ quy định. Nhưng hai chúng tôi chưa kịp gặp nhau thì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.