Chúng bắn liền trong một phút, không hề ngừng.
Tia sáng đỏ lừ tuôn ra từng cụm. Sau hàng loạt tiếng nổ, từ phía đất
liền lại dội lên hàng loạt tiếng nổ khác, nhỏ và rền hơn. Một vệt sáng dài
lan dần phía chân trời như một lớp bụi. Vệt sáng cũ chưa kịp tắt, đã nhóm
lên những vệt khác, chân trời sau lưng cứ hừng lên.
Tiếng sóng trầm hẳn xuống. Lại nghe tiếng gà gáy thảng thốt. Tiếng gà
gáy trên biển! Giữa lúc các cỡ pháo của địch bắn dồn dập vào bờ, tiếng gà
cứ điểm vào, nghe xa và mơ hồ như từ đất liền vọng ra. Trong đôi mắt của
Bân và của các thủy thủ, không bao giờ tắt cái vệt sáng nhấp nháy. Cổ họ
uất nghẹn. Hình ảnh những làng mạc, nhà cửa vụt hiện ra. Tất cả đang bốc
cháy! Những vệt lửa xa hình như phả sức nóng vào tận gan ruột họ và đốt
cháy lòng mọi người. Tự nhiên Bân chợt nhớ đôi mắt cháu bé con đồng chí
trưởng cung giao thông. Đôi mắt ngây thơ như đang mở to, ngước lên nhìn
anh.
Vừa ngừng mấy giây, chúng lại tiếp tục bắn, càng dữ dội hơn. Lần
này, Bân đã trông thấy rõ hai cụm chớp. Chúng nó đi có một cặp!
Phút chờ đợi đã đến.
Từ chỉ huy sở trên vách đá, Quang hạ lệnh cho T.730 và chiếc tàu của
đơn vị bạn xuất kích, đường đi và tốc độ do Quang chỉ thị trực tiếp cho hai
đồng chí thuyền trưởng.
T.730 vừa nhô ra khỏi bóng núi thì cuộc chiến đấu bắt đầu. Đạn pháo
và đạn của tất cả các cỡ súng liên thanh từ các mục tiêu bí mật ẩn kín giữa
biển bất ngờ nổ như sấm sét. Từng khối lửa như từ dưới đáy biển bay vọt
lên, rót thẳng vào hai chiếc tàu địch trắng toát. Hai chiếc tàu chỉ kịp bắn trả
lại được vài loạt rồi luống cuống quay đầu chạy. Nhưng trận địa phục kích
đã giăng sẵn. Trên mặt biển sáng rực, hiện ra một cặp tàu của ta, bé hơn, và