CỬA TIỆM CỔ QUÁI - Trang 156

Thần hỏi: “Ăn được không?”

“Được chứ!” Ba người bọn họ bèn chạy đến tranh đưa thức ăn vặt cho

thần. A, sờ được mép áo của thần rồi, thật là hạnh phúc!

Hứa Tâm An ở bên cạnh chứng kiến cảm thấy ngứa ngáy tay chân, rất

muốn gõ vào đầu Tất Phương vài cái. Bây giờ không phải đang ở nhà,
không có cây chổi ở đây, còn phải kìm nén để không tổn hại thể diện của
anh ta. Khó quá!

Tất Phương xé một túi đậu hũ khô đưa cho cô, Hứa Tâm An đành cầm

lấy để có việc gì đó làm, cố gắng ăn để kiềm chế mong muốn được đánh
anh ta.

Khi mấy người bạn trong giới của Long Tử Vy đến công ty thì tâm

trạng của bà đang không được tốt lắm, mắt nhìn ba trợ lý đắc lực của mình
đang vây quanh hai người kia cùng nhau ăn vặt, cả bàn đầy thức ăn.

Phương Thư Lượng nhanh chóng đeo mắt kính hàng ma nhận hồn: “Bị

ma đói nhập thể rồi sao?”

Long Tử Vy liếc nhìn năm người ăn hết cả bàn thức ăn: “Không phải,

bọn họ vốn là ma đói mà.”

Hứa Tâm An đá Tất Phương, cuối cùng Tất Phương cũng chịu dừng

lại, lau sạch tay rồi nở nụ cười thân thiện, vô cùng lễ độ cất tiếng chào mọi
người: “Chào mọi người, tôi là Tất Phương.”

Đúng là một vị thần thân thiện đáng mến mà. Tự bản thân Tất Phương

cũng thấy mình diễn vô cùng hay. Anh ta nhìn về phía Hứa Tâm An ngầm
hỏi, vừa lòng rồi chứ?

Vô cùng hài lòng! Hứa Tâm An lén nhét vài túi đậu hũ khô vào túi áo

anh ta, thể hiện thái độ hết sức hài lòng của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.