CỬA TIỆM CỔ QUÁI - Trang 33

Cô thấy tên yêu quái đó, đang ung dung tự tại ngay trong nhà cô.

“Sao rồi? Xảy ra chuyện gì rồi?” Cầu Tái Ngọc nhận ra sự khác

thường trong giọng nói của Hứa Tâm An.

“Không chỉ trong tiệm, trong nhà cũng có.” Hứa Tâm An đáp. Lúc nãy

Tất Phương nhất định đã nghe thấy mấy câu ‘tên thần kinh’ - ‘lại đến tiệm’
– ‘đúng thật là yêu quái’ rồi nên lúc này anh ta mới nhìn cô với vẻ bất mãn
như thế.

Bất mãn? Lúc nào đến lượt anh ta bất mãn? Anh ta xâm nhập gia cư

bất hợp pháp, ý đồ trộm cắp. Cô mới là người phải bất mãn đây này!

“Cái gì, yêu quái vào nhà rồi sao?” Cầu Tái Ngọc khá lo lắng, nhỏ

giọng hỏi.

“Ừ.”

“Anh ta đang làm gì?” Giọng nói của Cầu Tái Ngọc càng nhỏ hơn

nữa, nhưng Hứa Tâm An không kêu cứu, cũng không bỏ chạy, chắc tình
hình cũng không tệ lắm đâu nhỉ?

“Anh ta đang dựa vào tủ lạnh nhà tớ uống sữa chua, theo tớ thấy thì có

lẽ anh ta đã ăn luôn móng giò trong nồi của tớ, còn cả hai trái táo nữa.” Cái
nồi để trên bàn trống trơn rồi, lõi táo vứt trên bàn ăn, trái một cái phải một
cái, vậy mà anh ta không hề có ý muốn nhận lỗi, lắc cái vỏ hộp sữa chua
trống rỗng, rồi vứt lên bàn ăn.

Đúng là quá đáng hết sức!

“Á, là một tên yêu quái tham ăn sao?” Cầu Tái Ngọc quên khống chế

giọng nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.