CỬA TIỆM CỔ QUÁI - Trang 375

“Tất Phương không giết người như thế, cũng không làm chuyện gì

thương thiên hại lý.” Hứa Tâm An lớn tiếng nói: “Tất Phương là một vị
thần rất tốt.”

Tất Phương chợt mỉm cười, cảm giác được bảo vệ thật tuyệt.

“Tuy Tất Phương hơi lười biếng, hơi vô hại, luôn tự cho mình là đúng,

cũng thường tự luyến, hay dựa vào danh xưng đại thần, mặt dày, tham ăn,
nhưng anh ta là vị thần tốt.”

Nụ cười trên mặt Tất Phương cứng đơ.

Mọi người ngơ ngác nhìn Hứa Tâm An, nghiêm túc liệt kê một loạt

tính xấu của thần rồi kết luận đây là vị thần tốt, đây có được xem là cố tình
khen người ta không?

“Tôi rất xin lỗi…” Hà Nghĩa đang định nói thì bỗng điện thoại vang

lên, anh ta khẽ chau mày bắt máy. Nghe được một lúc thì anh ta càng chau
mày chặt hơn, nói hai câu liền đứng dậy: “Bác sĩ Phương gọi đến, Trần
Bách Xuyên đang được điều trị ở đó. Ông ấy nói Đổng Khê đang ở cùng
Trần Bách Xuyên, ông ấy mới quay đi một lát, trở về đã không thấy hai
người họ. Bên ngoài cũng có hai đệ tử bị thương nằm dưới đất, những
người khác cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, tôi phải về đó.”

Long Tử Vy và đám người Huỳnh Thiên Hạo đứng lên: “Chúng tôi

cũng đi nữa.”

“Được.” Hà Nghĩa không từ chối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.