CỬA TIỆM CỔ QUÁI - Trang 396

Cha Hứa ở bên gật đầu lia lịa: “Đúng đó, để Tất Phương trông chừng

cho yên tâm.”

Chuyện này giống như không có phụ huynh bên cạnh thì không được

thử, nhưng Hứa Tâm An đâu thèm để ý, cô để phiến lông ngay giữa sân,
niệm chú, có điều phiến lông ấy vẫn không động đạy, chỉ có gió thổi nó bay
thôi.

Tất Phương ngồi trên ghế cười lăn lộn, Chuột béo ở bên cạnh cô, đang

trong hình dạng chuột ngồi trên bàn, ôm miếng khoai tây gặm lấy gặm để.

Hứa Tâm An chỉ Tất Phương: “Chuột béo, cắn anh ta.”

Chuột béo vô cùng nghiêm túc lắc đầu, nó làm sao dám, lại tiếp tục ăn

khoai tây, nhìn Hứa Tâm An lao sang đánh Tất Phương đang ngồi cười.
Chuột béo thấy cuộc sống như vậy thật hạnh phúc. Nó rất thích nơi này,
mọi người đều tốt với nó, cho nó ăn cơm, nếu cha Hứa đừng bắt nó tắm rửa
thì còn tuyệt hơn. Nơi đây có cảm giác như gia đình, pháp sư hàng ma gặp
nó cũng không đòi giết nó nữa, thậm chí họ còn xoa đầu hoặc để nó ngồi
trên vai họ đùa nghịch, những ngày tháng tốt đẹp như thế trước giờ nó chưa
từng có.

Chuột béo rất biết ơn, để trả ơn, nó liên lạc những bạn chuột ở khắp

mọi nơi để tìm tung tích của Trần Bách Xuyên và Đổng Khê, nhưng vẫn
chưa có tin tức.

Sau khi bị Hứa Tâm An đánh, Tất Phương bắt đầu dạy cô, tuy anh

không hiểu pháp thuật của loài người, song thuật Ngự kiếm của Long Tử
Vy thì anh hiểu, nên chỉ cần cố gắng thêm phần cơ bản, nhằm thẳng vào
linh lực của phiến lông vũ, điều chỉnh lại câu chú. Hứa Tâm An thử lại,
không ngờ phiến lông có thể bay lên.

“Oa oa, thành công rồi!” Cô rất vui mừng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.