mắt dưỡng thần, trong mắt hai người đều có lo lắng nồng đậm.
Kể từ sau khi nhận được điện thoại của Chu Tiêu, ông chủ trừ nói một
câu, “Lập tức thu xếp máy bay trở về nước” ra, thì không nói một câu.
Nhưng sắc mặt âm trầm đến dọa người của sếp lớn, cặp mắt lạnh đến
hình như có thể giết người, bọn họ biết, sếp lớn lúc này đang đứng bên ranh
giới nổi giận, người nào đụng phải người đó chết.
Mà hình như Chu Tiêu đã sớm dự đoán được phản ứng của Tiêu Cẩn
Chi, anh đã đại khái dặn dò chuyện đã xảy ra với Âu Lượng, để cho bọn họ
nhất thiết phải chú ý Tiêu Cẩn Chi kỹ lưỡng, cũng nói cho bọn họ biết, sau
khi Tiêu Cẩn Chi về nước, trước tiên bố trí cho anh ấy đến bệnh viện quân
y.
Chiếc Audi màu đen rất nhanh dừng trước cửa bệnh viện quân y.
Tiêu Cẩn xuống xe, thấy Chu Tiêu đã chờ đợi từ khi nào, chỉ hỏi cậu
ấy một câu, “Cửu Cửu như thế nào?”
Nghe được giọng nói khàn khàn của Tiêu Cẩn Chi, tuy chỉ có mấy chữ
như vậy, nhưng lo lắng, tức giận và đè nén bao quanh nó, Chu Tiêu lại có
thể rõ ràng cảm thấy.
Nghĩ đến phản ứng sau khi anh ấy nhìn thấy Cửu Cửu, trong lòng Chu
Tiêu càng thêm lo lắng mấy phần.
Anh than nhẹ một tiếng trong lòng, lắc lắc đầu, “Không tốt lắm!”
Đáp áp này, ngay từ đầu Tiêu Cẩn Chi đã dự đoán được, Phượng Thần
đi, cô sao có thể tốt được?
Kể từ sau khi nhận được điện thoại của Chu Tiêu, tim của Tiêu Cẩn
Chi anh vẫn đau.