CỤC CƯNG YÊU QUÝ NHẤT CỦA BOSS - Trang 297

tôi, các anh là những người ngoài, cần gì phải vội vàng tham dự vào, cứ để
cho bản thân mình đứng cách xa ngoài dặm đi, chẳng phải là người khôn
ngoan hơn không? Hôm nay tôi nói đến chỗ này thôi! Trưởng Giám ngục
Chu à, hiện tại tôi đang lái xe đi đến chỗ của anh đó, tốt nhất là anh hãy lập
tức thả người của tôi ra đi, nếu không, anh nên biết, với cá tính của Tiêu
Cẩn Chi này, ai chọc giận tôi, hậu quả kia... Tuyệt đối anh sẽ không thể
chịu nổi đâu!"

Những lời này của Tiêu Cẩn Chi vừa mới thốt ra, Chu Vĩ Viêm vừa

nghe thấy, cả người lập tức túa ra lớp mồ hôi lạnh.

Về cách xử sự của Tiêu Cẩn Chi với những người khác ra sao, Chu Vĩ

Viêm thân ở cái vị trí này, đương nhiên cũng đã từng được nghe nói không
ít về những công tích vĩ đại của anh.

Nói thật, anh ta cũng không muốn dính dáng đến chuyện đánh nhau

giữa những người thuộc loại tầng lớp cao cấp ở vị trí như của thần tiên kia.
Nhưng anh ta biết làm thế nào trước những người nhà họ Lương có quyền
cao thế lớn kia. Ở trong mắt bọn họ, chẳng qua anh ta cũng chỉ là một viên
quan nho nhỏ, đứng đầu của một trại giam. Nếu như anh ta không chịu
nghe lời của nhà họ Lương kia, nếu như họ muốn bóp chết anh, chẳng phải
là rất đơn giản cũng giống như bóp chết một con kiến nhỏ hay sao? Nói cho
công bằng một chút, anh ta có thể không dám đáp ứng hay sao?

Nhưng mà, hiện tại đã có Tiêu Cẩn Chi ra mặt buông lời, đương nhiên

anh ta cũng đã có bậc thang để xuống rồi. Đến lúc đó, cho dù nhà họ Lương
muốn trách anh ta, anh ta cũng có thể đẩy toàn bộ hết thảy những chuyện
đó lên trên đầu của Tiêu Cẩn Chi là xong.

Còn đối với những lời nói đầy lãnh khốc và vô tình vừa mới rồi của

Tiêu thiếu gia mà nói..., chẳng phải cũng là những lời nói một mực uy hiếp
hay sao!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.