Bá tước phu nhân gật đầu một cái: "Ừ, Janssen, đây chính là Cửu Cửu,
họ Tiêu, đến từ Trung Quốc, tay nghề Trung y rất tốt."
Janssen, là tên gọi thân mật mà bá tước phu nhân gọi Bá tước.
Ngay sau đó, Bá tước phu nhân lại giới thiệu với Tiêu Cửu Cửu: "Cửu
Cửu, đây chính là Bá tước, con cũng gọi một tiếng ông cố đi!"
Tiêu Cửu Cửu đứng lên, tự nhiên bình tĩnh mà hơi cúi người chào Bá
tước: "Bá tước đại nhân, ngài khỏe chứ!"
Bá tước đại nhân nghe Tiêu Cửu Cửu gọi rất xa cách, chẳng những
không mất hứng, mà ngược lại còn có mấy phần thưởng thức. Thật ra trong
lòng của ông cũng không đồng ý với việc vợ yêu của mình coi trọng một
bác sĩ nhỏ khi lần đầu tiên gặp mặt như vậy, ông cảm thấy có chút kinh
ngạc và khó hiểu.
Trước khi tiếp xúc với Tiêu Cửu Cửu, ông sợ vợ mình bị người ta lừa.
Nhưng bây giờ, khi vừa nhìn thấy thái độ bình tĩnh ngay thẳng của
Tiêu Cửu Cửu, còn có đôi mắt sáng và trong suốt nhìn thẳng vào mình đầy
kiêu ngạo ấy, là ông biết, đây là một đứa bé đáng được người khác tán
thưởng!
Thật tốt! Khó trách có thể được Kaissy (bá tước phu nhân) yêu thích.
Lúc này Bá tước đột nhiên nhìn thấy cháu cố được gọi là người cuồng
công việc của mình rất khó được nhìn thấy lại xuất hiện ở chỗ này, thì hơi
kinh ngạc: "Thụy Khắc, hôm nay con không cần làm việc hả?"
Thụy Khắc cung kính trả lời: "Ông cố, Thụy Khắc nghe bà cố nói tay
nghề Trung y của bác sĩ Tiêu rất thần kỳ, hôm nay đặc biệt ở lại để mở
mang thêm kiến thức về tay nghề thần kỳ của bác sĩ Tiêu."