CỤC CƯNG YÊU QUÝ NHẤT CỦA BOSS - Trang 464

Ăn xong rồi, cô ưu nhã lau miệng, nói với Thụy Khắc, "Tôi đi ra ngoài

một chút!"

Một người đàn ông, cách xa trùng dương, bắt được một cơ hội, đưa

món ăn đến trước mặt của bạn, bạn có thể chỉ ăn vài miếng, nhưng anh lại
vì có cơ hội này, tính toán từng bước từng bước, chỉ vì lấy lòng bạn.

Người đàn ông như vậy, người phụ nữ nào có thể không động lòng?

Mặc kệ nói thế nào, cô phải đi ra ngoài nói một tiếng "Cám ơn!" với

anh, để cho anh yên tâm, không cần lo lắng cho cô nữa.

Quả nhiên như Cửu Cửu đoán, cô vừa ra khỏi cửa, đã thấy người đàn

ông đó khẽ dựa vào trên hành lang, anh vẫn là chói mắt như thế, cả người
áo sơ mi và quần tây màu xám đậm, kết hợp với gương mặt tuấn tú lãnh
khốc, khiến cả người anh tản mát ra một luồng khí thế của vương giả hắc
ám, khiến tầm mắt của người ta vừa rơi xuống ở trên người anh, cũng sẽ
không dời được nữa.

Dáng người anh vốn lười biếng, phút chốc thấy Cửu Cửu kia, thì trong

nháy mắt thẳng đứng rồi.

Cặp mắt y hệt như đêm tối kia, trong nháy mắt phát ra ánh sáng lóng

lánh giống như là ngôi sao, dùng ánh mắt nóng rực nhìn cô, từng bước từng
bước đi về phía anh.

Khoảnh khắc kia, trong mắt anh, giữa trời đất giống như chỉ có một

mình cô.

Anh giang hai cánh tay ra với cô, cười đón cô như bươm bướm màu

lao vào trong ngực của mình, nghe cô dùng giọng nghẹn ngào kêu anh
"Anh Cẩn", khoảnh khắc kia, trái tim của anh mềm thành một vũng nước,
ngọt thành một vại mật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.