CỤC CƯNG YÊU QUÝ NHẤT CỦA BOSS - Trang 478

Nhưng hiện tại, chỉ vì ganh ghét khối hạnh phúc vui sướng hòa làm

một thể của bọn họ mà người khác hung hăng nhúng tay vào, ép bọn họ
sinh ly tử biệt, ép bọn họ phải tách ra từ một khối hợp thể như vậy. Rõ ràng
đã cùng nhau gắn bó thành một khối khó có thể tách rời mà giờ lại bị tách
ra khiến trong lòng mỗi người đều đau đớn, đau đớn đến mức không chịu
nổi, đau đớn đến mức không còn muốn sống trên cõi đời này nữa. Như vậy,
cô không thể để kẻ thù đắc ý mà bôi nhọ danh dự mình. Trong lòng Cửu
Cửu thầm thở dài một tiếng.

Cô cố gắng kiềm chế nỗi đau cùng những tâm tình phức tạp đang diễn

ra trong lòng mình, gượng lên tiếng: "Chào bà", sau đó bước đến ngồi
xuống bên cạnh Tiêu Cẩn Chi.

Bà cụ cười nói: "Bà mệt rồi, hai cháu nói chuyện đi, bà lên lầu nghỉ

ngơi trước đây."

"Cám ơn bà."

"Bà đi thong thả."

Tiêu Cẩn Chi nhìn chung quanh đại sảnh rộng lớn này chỉ có hai người

bọn họ, bàn tay to lớn tự nhiên duỗi ra, mang theo cưng chiều mà vuốt ve
đầu cô: "Ở đây có quen chưa?"

Tiêu Cửu Cửu ngước mắt nhìn anh, hai mắt thật to vừa đen vừa sáng,

ánh sáng như lập loè chân thành lẫn thân thiết nói: "Ừm, em ở đây rất tốt!
Ông bà, còn có chị Cảnh Nhiêu đều rất tận tình chăm sóc em. Anh Cẩn, anh
cũng không cần phải lo lắng cho em, anh muốn làm gì thì cứ làm, muốn
buông cái gì thì cứ buông. Sau này anh cũng đừng nên đến tìm em nữa, để
tránh khỏi người nhà họ Lương hạch hỏi khiến anh phải lúng túng, khiến
anh khó chịu. Anh đã vì em làm đến mức này rồi, em cũng không muốn
thấy anh vì em mà chịu đựng oan ức. Anh làm vậy em cũng sẽ cảm thấy
khổ sở."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.