chóng lướt qua một vệt chán ghét.
Đây chính là cái gọi là trò chơi không kích thích của Lâm Tật Phong
đấy?
Nếu như quyền anh dưới lòng đất này vẫn chưa tính là trò chơi kích
thích, vậy đối với anh ta mà nói, trò chơi kích thích là cái gì?
Khó trách trước đến giờ anh Cẩn bọn họ chưa từng dẫn cô đến loại địa
phương này để chơi, quả thật là khiến người ta có chút khó có thể chịu
được, loại trò chơi sinh mạng vô cùng tàn khốc mà tàn nhẫn này, chỉ có một
số người tinh thần trống rỗng, tâm lý biến thái mới sẽ thích chơi.
Cô rất bình thường, không chịu nổi loại trò chơi làm nhục lẫn nhau
này!
Tiêu Cửu Cửu nhìn vẻ mặt Lâm Tật Phong lạnh lùng nhìn lôi đài,
trong lòng càng thêm nổi lên cảnh giác đối với Lâm Tật Phong nhìn như là
con người rắn rỏi trộn lẫn xấu xa này.
Loại nhân vật nguy hiểm này, cô vẫn là cách xa chút tốt hơn, tốt nhất
không nên có bất kỳ gặp gỡ gì với anh ta.
Nhưng bây giờ có An Thần ở đây, cô cũng không thể nào phất áo bỏ
đi, chỉ có tiếp tục yên tĩnh ngồi ở chỗ đó, chờ một màn trò hay này kết thúc.
Tay quyền anh đánh người kia đoán chừng là tay mệt rồi, vung quả
đấm đến một vị quyền anh sớm không biết sống chết, vị quyền anh kia liền
mềm nhũn té ở trên đài, trọng tài bắt đầu tiến hành đếm ngược, "10, 9,
8......"
Cuối cùng, Tiêu Cửu Cửu không nhịn được đứng dậy, nói khẽ với An
Thần, "Em đi ra bên ngoài hóng mát một chút, sẽ trở về ngay!"