Đôi mắt Long Khi Phong nhíu lại, người phụ nữ này lại dám không
nhìn anh?
Tốt! Rất tốt! Long Khi Phong anh bàn cư nhiều năm ở phương Bắc,
còn chưa có người nào dám không nhìn qua anh như vậy, người phụ nữ này
cũng không thể ngoại lệ!
Long Khi Phong bước nhanh tiến lên, đôi tay chặn lại giữ chặt vai Cửu
Cửu, trực tiếp xoay một cái liền chống đỡ cô ở trên mặt núi giả, thân thể
cao lớn trực tiếp đè Cửu Cửu đến không thể động đậy.
Tiêu Cửu Cửu giãy giụa, lại phát hiện bản lĩnh mà mình vẫn lấy làm
kiêu ngạo, lại không chịu nổi một đòn ở trước mặt của anh.
"Cửu Cửu, Cửu Cửu, em đang ở đâu? Cửu Cửu, Cửu Cửu......"
Nghe tiếng kêu của An Thần càng ngày càng gần, Tiêu Cửu Cửu vừa
thẹn vừa tức vừa hận, trừng mắt người đàn ông trước mắt kiêu căng phách
lối không ai bì nổi giống như sói hoang này, oán hận tức giận mắng, "Anh,
cái tên khốn kiếp này mau buông tôi ra! Nếu không, tôi sẽ không khách
sáo!"
Long Khi Phong giống như là nghe được chuyện cười gì vậy, cúi đầu
cười ra tiếng, ghé vào bên tai cô hỏi khẽ, "Tiểu mỹ nhân, em muốn không
khách sáo thế nào? Anh cũng tiếp, như thế nào?"