Lương Kinh Đào vừa thấy, trong lòng lại nóng lên một trận.
Bây giờ chỉ cần nghĩ tới cô tốt đẹp hôm qua, anh lại chỉ hận không thể
ngày ngày ở chung một chỗ với cô.
Ánh mắt nóng rát của anh nhìn về phía cô, giọng nói mang theo chút
khát vọng đến khàn khàn, anh dùng giọng nói dịu dàng nhất nói với cô,
“Cửu Cửu, chúng ta kết hôn đi?”
Lương Kinh Đào thế mà lại cầu hôn với cô?
Tiêu Cửu Cửu sững sờ, đợi đến khi kịp phản ứng, cô lập tức nói, “Xin
lỗi! Lương Kinh Đào, tôi còn nhỏ, hơn nữa còn muốn đến trường, không
muốn kết hôn nhanh như vậy. Nếu như anh áy náy vì chuyện tối ngày hôm
qua, muốn bồi thường, vậy không cần thiết, chúng ta đều là người đã
trưởng thành, đây là chuyện anh tình tôi nguyện, anh không cần phải suy
nghĩ quá nhiều! Coi như là, chúng ta chơi một trò chơi của người trưởng
thành là được rồi.”
Nghe được lời nói của Tiêu Cửu Cửu, gương mặt tuấn tú của Lương
Kinh Đào sa sầm xuống, “Cửu Cửu, anh không định sẽ bồi thường cho em,
anh muốn kết hôn với em, là bởi vì anh yêu em! Anh muốn cả đời cùng với
em, giống như tối hôm qua, thân mật triền miên cả đời!”
Tiêu Cửu Cửu bị anh ta nói đến vừa thẹn vừa cáu, đột nhiên nghĩ tới
ngày hôm qua không bình thường, cô đột nhiên ngước mắt, tròng mắt mang
theo châm chọc, nhếch môi cười khẽ, “Lương Kinh Đào, tôi mới nhớ ra, tối
ngày hôm qua là do anh lập bẫy đúng không? Bỏ thuốc cho tôi, sau đó anh
nhân cơ hội ở trên tôi?”
Sắc mặt của Lương Kinh Đào thay đổi, “Không phải, Cửu Cửu, em
hãy nghe anh nói...”