Cô ưu buồn suy nghĩ một mạch, càng nghĩ càng đau khổ......
Cô đột nhiên nhìn về phía Tiêu Cẩn Chi, đau thương nói, "Anh Cẩn,
chúng ta không đi được không? Chính em cũng học y, em có thể ở nhà
dùng thuốc sảy thai!"
Tiêu Cẩn Chi nhìn khuôn mặt nhỏ bé ảm đạm kia của cô, môi mềm
nhúc nhích một chút, muốn nói cho cô sự thật, nhưng, rốt cuộc vẫn là đuối
lý, sợ!
Anh giả bộ tức giận cúi đầu khiển trách, "Không được! Anh không
cho phép em tự ra tay, việc này không an toàn biết bao. Nếu như em không
nghe anh, anh không ngại nhốt em lại."
Nếu như cô không đến bệnh viện, để cho cô tự xử lý, vậy kịch của anh
làm sao hát tiếp được chứ?
Chỉ có lúc đối mặt mọi chuyện liên quan đến cô, anh không dám đánh
cược!
Cho dù là cơ hội thua một chút xíu, anh cũng không thể cho! Cái anh
muốn là —— toàn thắng!
Cái anh muốn chính là, quyền sở hữu tất cả toàn thân cao thấp của
người phụ nữ này!
Bắt đầu từ lúc anh nhận nuôi cô, cô chính là của anh!
Tiêu Cẩn Chi lái xe, ước chừng sau mười lăm phút, đến một bệnh viện
tư nhân nhỏ.
"Bệnh viện Bác Nhân?"
Tiêu Cửu Cửu từng có nghe nói tới bệnh viện này, bệnh viện tư nhân
này coi như là vô cùng nổi tiếng ở kinh đô, cũng đặc biệt không đơn giản,