thế chính là nói, bây giờ là cô thật sự đặt anh vào trong cuộc sống tương lai
của cô rồi.
Tiêu Cẩn Chi đột nhiên có một loại cảm giác khổ tận cam lai, đưa tay
làm tan mây thấy ánh trăng.
Anh chờ đợi lâu như vậy tới nay, rốt cuộc đạt được sự đồng ý của cô,
rốt cuộc lấy được chìa khóa mở cửa trái tim của cô!
Thật tốt quá! Anh thật vui mừng!
Nếu như lúc này không phải vẫn còn ở bên ngoài Cục An Ninh, anh
nhất định sẽ ôm lấy cô, hung hăng hôn......
Đột nhiên, anh thật sự muốn về nhà!
Tiêu Cẩn Chi chợt ngăn lại ôm lấy eo cô, vui mừng nói, "Đi! Chúng ta
về nhà!"
Khi Tiêu Cẩn Chi lái xe chở Cửu Cửu về nhà, lúc này nhà họ Lương
lại là mây đen giăng kín.
Ông cụ Lương, bộ trưởng Lương, còn có mấy người khác của nhà họ
Lương toàn bộ tụ tập ở thư phòng, đứng trước nhà họ Tiêu đánh chặn
đường với bọn họ lần này, nghĩ biện pháp giải quyết ứng đối.
Điện thoại di động của ông cụ Lương và bộ trưởng Lương không
ngừng vang lên, mỗi một lần vang lên lại mang đến tin tức xấu về một
người không ổn.
Mấy người trong phe cánh Lương thị bọn họ, hiện tại người này nối
tiếp kẻ kia bị người bắt được vấn đề, tất cả đều bị trực tiếp nhốt vào trong
cục cảnh sát rồi.