Đến vị trí người nắm quyền này như bọn họ, bọn họ thường phải làm
một số lựa chọn bất đắc dĩ, mà phương hướng lựa chọn, chính là hy sinh cá
nhân, chú ý toàn cục, nếu như ích lợi quốc gia như vậy, vĩnh viễn là đặt ở
trên lợi ích cá nhân.
Ông cụ Tiêu thấy Tiêu An Bác và Tiêu Tĩnh Bác đều không lên tiếng,
bèn trực tiếp nói, "Vậy chuyện này cứ như vậy đi! Hiện tại Cửu Cửu có đứa
bé, các con nhanh chóng chuẩn bị cho bọn nhỏ một chút, làm một hôn lễ,
phải làm cho long trọng một chút. Nhà họ Tiêu chúng ta cũng có mười mấy
hai mươi năm chưa làm chuyện vui rồi, lần này, phải tổ chức thật tốt!"
Tiêu An Bác cảm thấy, đây cũng là biến tướng thỏa hiệp và bồi thường
của ông cụ Tiêu, ông cũng không cố chấp tiếp nữa, "Vậy con quay lại nói
với Cẩn Chi một chút, để cho nó cố gắng tổ chức lớn một chút."
"Đi đi!"
Ông cụ Tiêu vung tay lên, hai anh em đi ra từ trong thư phòng của ông
cụ, Tiêu Tĩnh Bác nhìn Tiêu An Bác, nhàn nhạt cười nói, "Anh, lần này anh
nên yên tâm, chỉ cần ông cụ đồng ý Cửu Cửu vào cửa, về sau cơ hội bồi
thường cho con bé còn nhiều mà, vậy Cẩn Chi cũng giống như nửa đứa con
trai của anh. Cứ như vậy, chẳng những nhà chúng ta không ít người, ngược
lại nhiều thêm hai người, không phải sao? Đây chính là chuyện tốt đẹp
đấy!"
Tiêu An Bác cười, than nhẹ một tiếng, "Chỉ có thể nghĩ như vậy, chỉ
cần Cửu Cửu có thể sống ở bên cạnh anh, nhìn con bé, lại như thấy Khả
Khả còn sống. Anh nghĩ, nếu Lâm Khả biết Cửu Cửu có thể trở lại bên
cạnh anh, trên trời cô ấy có linh thiêng, cũng nhất định sẽ vui mừng."
"Ừ, đúng, Lâm Khả nhất định sẽ vui mừng." Tiêu Tĩnh Bác nhìn trên
mặt anh cả luôn lạnh trầm hiện ra vẻ mặt thoải mái, biết chuyện Lâm Khả