người, thu được khen ngợi cua mọi người, mỗi một người đều tán thưởng
Thiệu Vi Nhi này.
Thiệu Vi Nhi nhìn Dương Hiểu Đồng đứng ở bên cạnh Doãn Lăng Hạo
và Trương Doãn Kiệt trò chuyện bộ dáng hài lòng, nội tâm tràn đầy phẫn
nộ, nữ nhân này có cái gì tốt, anh Lăng Hạo thích cô ta, liền ngay cả anh
Doãn Kiệt cũng đối tốt với cô ta như vậy, mình ở đây đánh đàn ánh mắt hai
người bọn họ vậy mà dừng lại ở trên người Dương Hiểu Đồng.
Cầm micro lên nói, “Bạn gái anh Lăng Hạo _ Dương Hiểu Đồng hẳn là
cũng có tài nghệ biểu diễn đi? Liền đánh một bản cho mọi người chúng ta
thưởng thức thế nào?” Một bình dân, cô cũng không tin cô ta sẽ biết đàn
đàn dương cầm, dù cho biết bất quá cũng là da lông mà thôi, dưới tiếng đàn
chính mình, tiếng đàn của cô ta bất quá là tạp âm!
Doãn Lăng Hạo và Trương Doãn Kiệt đồng thời nhíu mày, Thiệu Vi Nhi
này rõ ràng là cố ý làm khó dễ, Thiệu Vi Nhi cầm kỹ là mọi người đều biết,
mà Dương Hiểu Đồng lại không có kinh nghiệm phương diện này, này
không phải rõ ràng muốn cho cô ấy xấu mặt sao?
Dương Hiểu Đồng khóe miệng câu dẫn ra một nụ cười chế nhạo, liền biết
nữ nhân này sẽ không chịu để yên, không ngờ sẽ ra một chiêu như thế!
“Du Du, thực sự là cám ơn ngươi, ngươi thật là bảo bối của ta a!” Dương
Hiểu Đồng ở trong lòng thì thầm, nếu như không phải Du Du nói cho cô,
hôm nay thật là bị bêu xấu.
Du Du nghe thấy Dương Hiểu Đồng nói cười rất đắc ý “Ha ha, đấy là
đương nhiên! Ngươi sẽ không buồn nôn như vậy a, dù sao ngươi luyện hai
thủ khúc, làm được a.”
Lúc này tầm mắt mọi người toàn bộ đều tập trung ở trên người Dương
Hiểu Đồng, nhìn thấy cô không có động tác, tiếng nghị luận nổi lên bốn
phía, nhìn thấy tình hình này, trong mắt Thiệu Vi Nhi vẻ đắc ý càng sâu, cô