CỰC PHẨM THIÊN KIÊU - Trang 810

Thế nhưng Doãn Lăng Hạo lại không giống, anh không phải người tu

chân, trước kia làm việc khổ cực như vậy, thân thể vốn không được tốt lắm,
thể lực kém, thay vì để anh một mình chạy về lấy ô, không bằng hai người
cùng đi, như vậy tới nơi anh có thể thay đồ ngay lập tức, sẽ không sinh
bệnh.

Hôm nay đều vì mình nên anh ấy mới cùng đi tới đây, đã làm rất nhiều

việc cho mình, nếu lại để anh vì mình mà sinh bệnh nữa thì chắc chắn mình
sẽ áy náy chết mất.

Doãn Lăng Hạo không nghĩ tới Dương Hiểu Đồng sẽ nói vậy, hiển nhiên

anh sẽ không đáp ứng, sao có thể để Dương Hiểu Đồng dầm mưa được?
Như vậy là vi phạm nguyên tắc của anh.

Khẽ lắc đầu, “Không được, em cứ đứng đây chờ, anh sẽ lập tức quay

lại.” Trong giọng nói mang theo thái độ không cho phép cự tuyệt, đây rõ
ràng là ý nghĩ chân thật nhất trong nội tâm anh.

“Nhưng mà…”

Doãn Lăng Hạo đưa tay đặt lên hai vai Dương Hiểu Đồng, trong mắt tràn

đầy ô nhu, “Không có nhưng nhị gì cả, em cứ đứng đây chờ, nếu không anh
sẽ tức giận đấy.” Dứt lời, không nhìn Dương Hiểu Đồng nữa, Doãn Lăng
Hạo xông thẳng vào trong cơn mưa.

Dương Hiểu Đồng nhìn theo hình bóng dần biến mất trong màn mưa, giờ

khắc này, hình bóng anh càng trở nên cao lớn, lưu lại dấu ấn vĩnh viễn
không thể xóa nhòa trong tâm trí Dương Hiểu Đồng…

Không lâu sau, Doãn Lăng Hạo cầm cây dù đi tới, anh gần như ướt hết từ

đầu tới chân, hiển nhiên là lấy ô xong lập tức quay trở lại, đây là lần đầu
tiên Dương Hiểu Đồng nhìn thấy anh chật vật như vậy, mặc dù hình tượng
không giống như trước, thế nhưng Dương Hiểu Đồng lại cảm thấy Doãn
Lăng Hạo như vậy rất đẹp trai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.