CỰC PHẨM THIÊN KIÊU - Trang 939

Dương Hiểu Đồng kéo Doãn Lăng Hạo ngồi xuống bên cạnh, lấy hộp sơ

cứu ra giúp hắn băng bó, không cần phải nói, vừa nhìn liền biết đây là
Doãn Lăng Hạo chính mình tự làm bị thương, khớp ngón tay thậm chí cũng
có thể nhìn thấy xương cốt.

Vết thương nghiêm trọng như thế hắn lại hoàn toàn không có cảm giác,

Dương Hiểu Đồng cẩn thận từng li từng tí đem vết thương băng bó, nếu
như không băng bó, rất dễ bị viêm, đến lúc đó càng không tốt.

Doãn Lăng Hạo nhìn Dương Hiểu Đồng chuyên tâm, trong lòng muôn

vàn cảm khái, hắn liền biết Hiểu Đồng không phải cô gái bình thường, việc
đã thế vẫn có thể bình tĩnh hỏi, bất quá hắn vui vẻ nhất chính là Hiểu Đồng
tin tưởng hắn mà không có hiểu lầm hắn! Có lẽ cô cũng không biết đối với
hắn mà nói cô có bao nhiêu quan trọng, thế nhưng Doãn Lăng Hạo lại cảm
thấy đây là chuyện hắn hài lòng nhất trong những năm gần đây.

Dương Hiểu Đồng đem vết thương Doãn Lăng Hạo băng bó kỹ, nâng

mắt thấy trong mắt Doãn Lăng Hạo tràn đầy phức tạp.

Doãn Lăng Hạo nhìn tay băng bó kỹ, nhìn Dương Hiểu Đồng cười, lại

phát hiện nét mặt của cô có điểm là lạ, dò hỏi: “Hiểu Đồng, làm sao vậy?
Em có gì muốn nói sao?”

Nghe Doãn Lăng Hạo hỏi, Dương Hiểu Đồng tựa hồ đã hạ quyết định,

nắm thật chặt hai tay của mình, hít sâu một hơi, nhìn mặt Doãn Lăng Hạo
gần trong gang tấc.

Khuôn mặt trơn bóng trắng nõn, lộ ra góc cạnh anh tuấn rõ ràng, tròng

mắt đen láy thâm thúy, người tỏa ra ánh sáng mê muội; mày đậm, mũi cao
thẳng, môi tuyệt mỹ, là một người cao quý, ưu nhã. (hey đàn ông gì mà đẹp
quá trời).

Chỉ là con ngươi lúc này lại có gì đó thấp thỏm không dễ phát hiện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.