CƯNG CHIỀU EM, SAO NHỎ - Trang 366

“Phạm pháp cái gì, ông đây dạy dỗ vợ của mình, có là vua chúa hay

bố ông đây cũng không thể xen vào!” Trần Thăng nhận lấy dao phay đi tới
trước mặt Bạch Linh Linh.

Bạch Linh Linh vừa nhìn thấy con dao phay sắc bén kia, lập tức sợ tới

mức sắc mặt trắng bệch, không ngừng lùi ra sau: “Đừng mà, đừng mà!”

“Không phải ngay cả chết cũng không sợ ư? Lúc này sao lại sợ hãi

như vậy?” Có người dân đứng bên cạnh châm chọc mỉa mai.

“Đừng chặt chân tôi, cầu xin các anh! Cầu xin anh!” Bạch Linh Linh

hoảng sợ nhìn Trần Thăng, nước mắt từ trong ánh mắt tuyệt vọng của cô ấy
chảy ra, cô ấy không sợ chết, nhưng cô ấy không muốn giống thím Chu
Ma, chỉ có thể nằm bò trên mặt đất, cũng không muốn giống cô vợ mới nhà
họ Hứa, làm một người què, như vậy cô ấy sẽ vĩnh viễn không thể rời khỏi
nơi này!

Người dân xung quanh đều xúi giục, khuyến khích, Trần Thăng nhìn

dao phay trong tay, lại nhìn cặp chân thon dài của Bạch Linh Linh, thoáng
chần chừ: “Chặt thật à?” Gã nói với Triệu mặt rõ đang ầm ĩ nhất: “Tao tiêu
hết ba vạn năm ngàn tệ lận, nhận về một đứa què, cái này giá không có lời.”

“Mày tính xem từ khi nó đến thôn Thượng Lương, nó đã chạy bao

nhiêu lần rồi, mày mà không thu phục nó, tương lai nếu để nó chạy ra
ngoài, tiền mày tiêu mới thật sự là ném đá xuống sông, còn gây tai họa đến
mấy cô vợ khác trong thôn nữa.”

“Đúng thế! Đàn bà ấy mà, chỉ cần để lại cái bụng, có thể sinh con là

được, chặt chân đi, nó sẽ ngoan ngoãn.”

Mấy gã đàn ông tôi một câu anh một câu phụ họa, cuối cùng Trần

Thăng vẫn bị nhóm người xúi giục, nặng nề gật đầu, quyết tâm, cầm dao đi
về phía Bạch Linh Linh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.