CƯNG CHIỀU EM, SAO NHỎ - Trang 38

Phục vụ lấy khăn lông cho Thiệu Văn Tuyên lau mặt, nhìn ra anh ta

vẫn luôn kìm nén cơn tức giận, tay run rẩy nhận lấy khăn lông lau sạch mặt
và vạt áo.

"Thiệu Văn Tuyên, tôi thật sự muốn nói rõ cho anh nghe, tôi không có

một chút tình cảm nào với anh, cũng không giống như anh nói... Không
quên được, mà anh còn quấn lấy tôi như vậy chỉ làm tôi ghét bỏ và ghê tởm
anh hơn thôi, xin anh đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa." Lý Huyền nói
xong, cầm túi xách của mình, đứng dậy đi ra ngoài.

"Lý Huyền, dù sao chúng ta cũng là người trong ngành, về sau ngẩng

đầu không thấy cúi đầu thấy, không hề thiếu cơ hội hợp tác, en thật sự
muốn cùng anh phân chia rõ ràng như nước Sở nước Hán hả?" Thiệu Văn
Tuyên đứng dậy, cố nén lửa giận nhìn về phía cô.

"Tôi chưa bao giờ gộp việc công vào việc tư, hy vọng Thiệu tiên sinh

cũng vậy." Lý Huyền nói xong, đi đến quầy thu ngân thanh toán chi phí
hôm nay, xoay người, không thèm quay đầu lại mà đi ra ngoài.

Sau khi ra khỏi nhà hàng, Lý Huyền không gọi điện thoại cho trợ lý

mà trực tiếp bắt một chiếc taxi ngồi lên.

"Bác tài, phiền bác đưa tôi đến truyền thông Thịnh Ngu." Cô cau mày

lấy tay làm quạt, không ngừng quạt gió, bảy tháng vừa đến, không khí khô
nóng của mùa hè đã tràn ngập khắp nơi.

Tài xế taxi lái xe ra ngoài, không nhịn được mà quan sát cô qua gương

chiếu hậu: "Tiểu thư, trông cô rất quen... Cô là... Là gì nhỉ?"

Lý Huyền vội vàng lấy khẩu trang trong túi ra đeo, ở ẩn nhiều năm,

bây giờ đi trên đường đã không còn bị mọi người vừa liếc mắt liền nhận ra
như trước đây, giới giải trí là nơi vô tình nhất, bất kể phong cảnh có lộng
lẫy đến đâu cũng sẽ có một ngày dần dần phai nhạt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.