CƯNG CHIỀU VÔ HẠN - Trang 209

CƯNG CHIỀU VÔ HẠN

CƯNG CHIỀU VÔ HẠN

Nhĩ Ky Dữ Thử Tiêu

Nhĩ Ky Dữ Thử Tiêu

www.dtv-ebook.com

www.dtv-ebook.com

Chương 31: Bánh Ngọt Phải Ăn Như Thế Nào?( 2)

Chương 31: Bánh Ngọt Phải Ăn Như Thế Nào?( 2)

Editor: Thu Lệ

Lần này dĩ nhiên là quậy cô tỉnh dậy.

Cô dường như cả kinh, đột nhiên bật người dậy, “Chú! Sao chú lại ở

trong này? Rõ ràng tôi đã khóa cửa, chú... vào bằng cách nào?” Cô quay tới
quay lui nhìn cửa lớn và cửa sổ.

Quý Thiếu Kiệt ung dung tiếp tục nằm nghiêng, nhìn bộ dạng hoang

mang lo lắng của cô có chút thú vị, làm anh không khỏi thấy buồn cười,
giọng nói khẽ trêu chọc, “Bảo bối, em không biết còn có một loại gọi là
chìa khóa sao?”

Cô cắn môi hung tợn trừng anh, vì mới ngủ dậy mà mái tóc hơi rối tung

chỉa chỉa ra, làm như anh là phần tử phạm pháp xông vào cấm địa vậy.

Anh khẽ nhếch khóe môi, vô tội duỗi thẳng tay chân nằm ngửa ra

giường, “Đây chính là nhà tôi, vì sao tôi không thể vào?”

Đơn giản, anh đã uy hiếp trúng điểm yếu của cô.

Trong lòng cô đều hiểu rõ và để ý hơn ai khác, cô chỉ là một người ở

nhờ nhà này mà thôi. Tuy rằng người này nói rất d,đ,l,q,đ dễ nghe, cái gì mà
chỗ nào có anh thì đó là nhà cô? Nhưng mà, làm sao có thể! Cô là gì của
anh chứ? Suy cho cùng thì cô chỉ là một người bị đuổi đi và bị vứt bỏ nhiều
lần, là một cô gái mồ côi...là một cô gái cố gắng lãng tránh mười ba năm.

Đúng vậy, cô như vậy ở chỗ của anh, được coi là gì đây?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.