CUNG ĐẤU KHÔNG BẰNG NUÔI CÚN - Trang 137

bốn chân em, cắt tai và đuôi em nốt, còn tước luôn tiểu J-J (cái ấy của đàn
ông:3), đợi khi em biến thành một con chó không tay không chân tựa cây
gậy, bọn họ còn chặt đôi người em ra thành hai nửa, cuối cùng lôi ruột em
ra, vòng trên cổ em! Em có muốn chết như vậy không hả? Hả? Muốn thì
nói, nói xong chị đây không bao giờ quản em nữa, em thích chạy đi chỗ nào
thì cứ chạy đến đó mà chơi!”

Cô vừa quát tháo vừa đập rầm rầm, sắc mặt đám người Bích Thủy đứng

bên cạnh bị mấy câu miêu tả tường tận đến từng chi tiết của cô tái mét từ
sớm, ghê tởm muốn nôn. Trời ạ, rốt cuộc nương nương từ đâu mà biết mấy
thứ này? Đáng sợ! Cắt tiểu J-J? Chó không chân như cây gậy? Rất tà ác!

Chu Vũ Đế thuỗng ra nhìn gương mặt thịnh nộ của Mạnh Tang Du, bên

tai vọng lại mấy câu đe dọa hết sức ghê tởm của nàng, nhưng chẳng biết vì
sao không cảm thấy nàng khiếm nhã mất lễ nghi, ngược lại chỉ cảm thấy
nàng ranh mãnh đáng yêu không chịu được.

Có thể lại thấy cô gái này thật tốt biết bao! Chu Vũ Đế muốn cười to,

muốn vẫy đuôi, nhưng thân thể vừa nhúc nhích đã đau đến tê tâm liệt phê.
Đuôi hắn đã gãy, bây giờ bị băng lại thành một cái chày cán bột.

“Nương nương, người đừng mắng nữa, A Bảo khóc rồi!” Phùng ma ma

không đành lòng, chỉ vào nước mắt không ngừng rơi xuống trên mặt A Bảo
nói.

Đây là phản ứng cơ thể khi quá đau, nhưng tiếc rằng Mạnh Tang Du

không biết. Thấy cái đầu nhỏ của A Bảo đương cố ngóc lên, đôi mắt tròn
xoe ướt nước ngơ ngác nhìn mình, bên trong ngập tràn tình cảm quyến
luyến cùng ỷ lại, trông đáng thương vô cùng, chỉ như thế thôi trái tim cô
liền mềm xuống.

“Ông tướng con này khóc cái gì! Bài học lần này em liệu mà nhớ kỹ cho

chị, nếu còn trộm đi, xem chị có đánh gãy chân chó của em không!” Mạnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.