CUNG ĐẤU KHÔNG BẰNG NUÔI CÚN - Trang 187

trẫm! Cảm xúc vốn hoảng hốt, vốn hoang mang vì sợ người trong lòng sẽ bị
lừa bịp rồi cướp đi bỗng nhiên bình ổn như ban đầu, không còn cuống
cuồng lo lắng nữa.

“Không, không thể được! Mắt, ánh mắt kia, dáng người kia…Đó chính

là Hoàng thượng!” Một lúc lâu sau Phùng ma ma mới lắp bắp mở miệng,
Ngân Thúy cùng Bích Thủy cũng gật lấy gật để.

Quả thật tên kia có vẻ ngoài mười mươi giống mình, cho dù là chiều cao

hay dáng dấp, thậm chí là những đặc điểm rất nhỏ trên cơ thể mình, Diêm
Tuấn Vĩ đều tỉ mẩn điều chỉnh từng chút một. Tất cả đều cần ‘thiên y vô
phùng’ (áo tiên không tìm thấy vết chỉ khâu), một giọt nước cũng không lọt,
ngay cả Chu Vũ Đế nhìn cũng cảm thấy đó là một bản thể khác nói gì đến
người ngoài? Nghe Phùng ma ma phản bác, trái tim vừa ổn định lập tức
căng thẳng, sợ lời những người kia sẽ làm Tang Du dao động, không tiếp
tục phán đoán theo hướng đó nữa.

“Hắn là giả, không thể nhầm được!” Mạnh Tang Du chắc chắn mở

miệng.

Đối với người thời xưa, quyền lực vua chúa được trao bởi những vị thần,

tư tưởng lạc hậu cho rằng quân vương là người trời định đã ăn sâu vào cốt
tủy. Trong suy nghĩ của họ, sự tồn tại của vua như thánh thần, nhìn thẳng
vào ‘thánh nhan’ đã là tội chết vì bất kính. Với loại tâm lý vừa sợ sệt vừa
kính ngưỡng này sao họ có thể hiểu được vị vua của mình? Hoàng thượng
đổi thành một người khác, họ nào có thể nhận ra?

Nhưng Mạnh Tang Du thì khác. Đầu tiên, trong máu thịt cô không hề có

tư thế thấp kém hén yếu, cô chỉ coi Hoàng đế như là một người bình
thường; thêm vào đó, gia thế của cô là danh gia vọng tộc, lúc trúng cử tiến
cung cô hiểu mình đã bắt đầu đặt chân trên một sợi dây thép mà bước, chỉ
cần sơ ý sẽ ngã xuống tan xương nát thịt, còn liên lụy người nhà. Cho nên
từ những ngày đầu tiên vào cung cấm, vì để sống sót, cô đã tập trung

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.