CUNG ĐẤU KHÔNG BẰNG NUÔI CÚN - Trang 375

“Còn nhận ra trẫm?” Chu Vũ Đế ngồi đối diện y, tay khoác lên án kỷ,

ngón trỏ dài gõ gõ lên mặt bàn từng nhịp.

Âm thanh này sắp khiến tim gan Thường Hỉ vỡ tung, mặt trắng bệch

như giấy, từng giọt mồ hôi lạnh chảy xuống trán. Diêm Tuấn Vĩ bước lên
kéo giật cục vải trong miệng y xuống.

“Hoàng thượng, là nô tài bị quỷ mê tâm hồn, xin Hoàng thượng tha cho

nô tài một mạng.” Thường Hỉ run giọng cầu xin tha thứ, người run lẩy bẩy
như đang rây sàng cái gì đó.

Chu Vũ Đế trầm giọng cười, bình thản dựa vào lưng ghế, mắt lạnh nhìn

Thường Hỉ quẫy rớt cả ghế, bò sấp trên sàn như một con chó kề chân mình.

“Hoàng thượng, nô tài bị ép buộc! Lương phi nương nương hạ độc nô

tài, nô tài cũng vì bất đắc dĩ! Nô tài biết được rất nhiều bí mật của Thẩm
thái sư với Lương phi nương nương, nô tài nói hết cho Hoàng thượng, xin
Hoàng thượng xem xét tha cho cái mạng chó của nô tài.” Thường Hỉ nước
mắt giàn giụa.

“Tha mạng chó của ngươi?” Chu Vũ Đế nghiền ngẫm những lời kia,

dường như nghĩ đến điều gì đó, thốt nhiên bật cười, nhưng trong giọng cười
không hề vui vẻ kia chỉ có băng giá buốt thấu, khiến Thường Hỉ càng lúc
càng run.

“Nói xem, ngươi biết được cái gì?” Sau một lúc lâu hắn mới ngừng

cười, đốt ngón tay lại gõ gõ mặt bàn.

“Lương phi hạ độc tất cả Hoàng tử, chắc chắn bọn họ không thể sống

đến trưởng thành, không nguy hại đến con của ả ta, ả còn hạ tuyệt tử canh
cho tất cả phi tần đã từng thị tẩm để họ không thể sinh con được. Còn nữa,
trong Càn Thanh Cung này tám chín phần đều là người của ả, còn tai mắt ở
cung khác nhiều không đếm xuể…” Thường Hỉ khai ‘đến nơi đến chốn’, sợ
nói chậm cũng sẽ bị ban cho cái chết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.