CUNG ĐẤU KHÔNG BẰNG NUÔI CÚN - Trang 597

Nghiêng đầu nhìn biểu cảm của Mạnh quốc công, Chu Vũ Đế mỉm cười,

thận trọng lên tiếng, “Sau khi trở về Quốc công không được nghĩ nhiều,
chuyên tâm dưỡng bệnh là được. Trẫm tin ngươi, cho nên tạm thời trẫm sẽ
không thu hồi quân quyền này về.”

“Hoàng thượng, đã trừ xong Man di, vi thần đã không còn chốn dụng

võ, Hoàng thượng vẫn nên nhận quân quyền trở về.” Mạnh quốc công
không chậm trễ, lập tức chắp tay trả lời.

“Trước khi chấn chỉnh bên trong phải giải quyết việc bên ngoài. Họa

ngoại xâm đã trừ, bây giờ là lúc dọn dẹp ung nhọt trong cung, sao Mạnh
quốc công vội lui trở về an dưỡng? Trong vòng hai năm nay Đại Chu ta tất
có chiến sự phát sinh, Mạnh quốc công hẳn rồi sẽ có đất dụng võ!” Bàn tay
đặt trên vai Mạnh quốc công dùng sức nhấn một cái, trong đôi mắt tối của
Chu Vũ Đế lóe lên chiến ý.

Nội ưu? Trừ phiên? Trong lòng Mạnh quốc công giật mình, cân nhắc

một lát rồi chắp tay nói, “Tất nhiên vi thần đồng tâm cùng Hoàng thượng lo
lắng cho đất nước!” Ngay cả việc đại sự xa chuyện quân thần này cũng tiết
lộ cho mình biết thì có thể thấy được Đế vương đã tin tưởng mình đến mức
nào. Mạnh quốc công xuất thân từ binh nghiệp, vô cùng quyết đoán, lúc này
đã bỏ lại tâm tư ẩn dật an nhàn. Nếu có thể giúp đỡ được vị Đế vương này
thống nhất đất nước, coi như ông sống không uổng cuộc đời, đến lúc đó
trao trả quân quyền cũng không muộn.

“Vi thần cũng nguyện vì Hoàng thượng đầu rơi máu chảy không từ!”

Mạnh Viêm Châu không cam lòng bị gạt lại phía sau, mạnh mẽ cất lời. Lúc
này địa vị của tỷ phu trong lòng hắn đã bằng với cả phụ thân, thậm chí còn
như thần.

“Ha ha, tốt! Có hiền thần lương tướng, trẫm có hy vọng!” Chu Vũ Đế

phát mạnh vai Mạnh Viêm Châu, tiếng cười sang sảng vạn trượng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.