CUNG ĐẤU KHÔNG BẰNG NUÔI CÚN - Trang 642

Đúng là Ngu Nhã Ca rất đẹp. Vốn tưởng rằng vẻ đẹp của nàng ta đã đạt

đến giới hạn, khó ai có thể sánh bằng, nhưng thấy Hoàng quý phi rồi mới
biết được, có một vẻ đẹp không nằm ở dung mạo, mà là khí chất. Hàng mày
Hoàng quý phi không phải lá liễu, rất đậm, khí phách mạnh mẽ toát lên ở
đuôi lông mày. Đôi mắt hẹp dài, trắng đen rõ ràng, ánh nhìn sắc bén như
nhìn thấu nhân tâm, không ai dám nhìn gần. Lớp son đỏ trên đôi môi nàng
như một ngọn lửa nóng rực.

Một khí chất mạnh mẽ như vậy có thể đốt cháy hết thảy. Ngu Nhã Ca

đứng bên cạnh lại đơn độc bất lực đến thế, như vầng trăng sáng trên bầu
trời đêm vĩnh viễn không thể sánh bằng ánh dương rực rỡ.

Tân tấn Đức phi Ngu Nhã An quỳ gối cung kính hành lễ, khi được

Hoàng quý phi phất tay áo mới chậm rãi đứng dậy, thấy sắc mặt tái xanh
của đích tỷ, trong mắt chợt lóe lên tia sáng trào phúng. Nhìn Hoàng quý phi
lộng lẫy xinh đẹp nhường ấy sao Hoàng thượng có thể để ý đến Ngu Nhã
Ca kia? Nàng thật hoài nghi! Chẳng qua chỉ là ếch ngồi đáy giếng mà còn
mơ tưởng nhảy lên trời!

Nàng cúi đầu dùng tú khăn che miệng, khe khẽ cười.

Mạnh Tang Du ngồi xuống vị trí của Đức phi, vẫy vẫy tay với Mạnh

Thụy Châu, ngân nga nói, “Lại đây ngồi đi.”

Mạnh Thụy Châu vui vẻ vâng lời, ngồi xuống bên cạnh tỷ tỷ, thái độ có

phần câu nệ.

“Các ngươi đều ngồi đi, tự nhiên, đừng khách sáo.” Mạnh Tang Du cầm

lấy tách trà nóng Phùng ma ma đưa tới, nhẹ nhàng uống một ngụm nhỏ,
nhất cử nhất động đều lộ ra quý khí bức người, khiến tú nữ phía dưới càng
không yên lòng, không dám tùy tiện đứng lên.

“Ngoại trừ ngắm hoa thì không còn tiết mục thú vị nào khác?” Mạnh

Tang Du bình thản hỏi, đánh vỡ bầu không khí nặng nề ngưng đọng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.