CÙNG NAM CHÍNH NGỌT VĂN YÊU ĐƯƠNG - Trang 103

Quản gia mỉm cười đứng ở một bên.

Thời Yên một người ở phòng bếp bận đến khí thế ngất trời, tuy rằng

nhìn qua một lát nơi này một lát lát chỗ đó, nhưng lại là trong vội có tự (thứ
tự, trình tự), vội mà không loạn. Không bao lâu, phòng bếp bắt đầu truyền
mùi đồ ăn, quản gia đứng ở một bên, đã bắt đầu làm bút ký. Thời Yên một
bên chặt thịt, một bên còn không quên thổi phồng chính mình với ông:
"Chuyện nấu nướng này phải ra tay luyện tập, cái gọi là quen tay hay việc,
kỹ thuật thái rau như tôi không phải một ngày hai ngày là có thể luyện
thành."

Lục Cảnh Nhiên ở bên cạnh không nhịn được cười một tiếng. Thời

Yên hung dữ quay đầu lại, trừng mắt anh nói: "Anh cười cái gì! Tôi nói
chính là thật đó!"

Lục Cảnh Nhiên thuận ý cô gật gật đầu, chẳng qua con ngươi vẫn có ý

cười: "Cô tiếp tục, không cần lo cho tôi."

Trải qua một phen vượt mọi khó khăn gian khổ chiến đấu, Thời Yên

rốt cuộc chuẩn bị xong cơm tối. Lục Cảnh Nhiên ngồi bên bàn ăn, trong tay
bưng một ly máu động vật, thảnh thơi nhìn cô bưng từng món lên bàn.

"Đây là miến xào thịt, đây là chân gà nướng với sung, đây là trứng gà

hấp thu quỳ, đây là sò lụa xào tỏi, đây là canh xương sườn ý dĩ ô liu!" Thời
Yên vỗ vỗ tay, đứng ở bên cạnh bàn chờ Lục Cảnh Nhiên khen ngợi.

(Ý dĩ hay còn gọi là cườm thảo, cườm cườm, bo bo)

Lục Cảnh Nhiên vốn muốn trêu chọc cô, thấy cô làm được ra dáng ra

hình như thế, xác thật có vài phần kinh ngạc: "Không nghĩ tới cô thật sự
biết nấu cơm?"

Thời Yên kiêu ngạo ưỡn ngực: "Đó đương nhiên, tôi đã từng làm bếp

trưởng một tiệm cơm!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.