CÙNG NAM CHÍNH NGỌT VĂN YÊU ĐƯƠNG - Trang 1270

Thưởng thức gương mặt rực rỡ hẳn lên của mình rất lâu, mãi đến khi

Lục Cảnh Nhiên ở bên ngoài thúc giục, Thời Yên mới đi ra ngoài.

"Em đang làm cái gì thế, sao lề mề vậy?" Lục Cảnh Nhiên đứng ở cửa,

nhíu mày nhìn cô.

Thời Yên dán gương mặt mình lên, hỏi Lục Cảnh Nhiên: "Anh có cảm

thấy hôm nay em có gì khác không?"

Lục Cảnh Nhiên nhìn đôi mắt sáng lấp lánh của cô, dời mắt: "Em

dùng phun sương hả."

"Đúng rồi đúng rồi, em không muốn nộp lên rồi!"

"Không sao, anh có công thức, có thể làm bất cứ lúc nào." Lục Cảnh

Nhiên kéo cô, đi ra ngoài, "Nhanh lên, xe trường học sắp đi rồi."

"Á." Thời Yên cuống quít xỏ giày, bị anh túm ra ngoài.

Tới trường học, Thời Yên không có gì bất ngờ xảy ra trở thành tiêu

điểm, dùng lời Denis mà nói, hôm nay cô càng thêm chói lọi, sáng ngời
hơn ngày hôm qua. Thời Yên bị anh ta nói thẹn thùng cúi đầu, Lục Cảnh
Nhiên mím môi, túm chặt cà vạt đồng phục của Denis, kéo anh ta về lớp.

Thời Yên cảm thấy con người Lục Cảnh Nhiên quá không có gì vui,

cô trêu trai một chút có làm sao, thế mà anh cũng muốn quản!

Hôm nay, Thời Yên nộp bài tập hè làm cả lớp oanh động, mặc kệ nam

hay nữ đều muốn thử một lần. Giáo viên cũng chấm điểm tối đa cho bài tập
của cô, còn nói muốn giúp cô xin độc quyền, nhất định sẽ rất được hoan
nghênh.

Thời Yên cảm thấy mình sẽ phất lên rất nhanh, tục ngữ nói ăn quả nhớ

kẻ trồng cây, cô sắp trở thành phú bà còn không có quên "người trồng cây"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.