"Hình ảnh à, bên trên có rất nhiều hình minh hoạ, hình ảnh không thể
không hiểu mà."
Lục Cảnh Nhiên: "......"
Được rồi, bây giờ anh chính thức hoài nghi, cái cô trồng ra có phải cà
chua hay không. "Quyển sách này cho anh mượn đọc chút."
"Không thành vấn đề, đọc xong nhớ trả nha."
"Ừ." Lục Cảnh Nhiên ôm sách đi về phòng, đi được hai bước quay
người lại nhìn Thời Yên nói, "Em thường xuyên đi chợ bán đồ cũ?"
"Không thường, em cũng không tới hành tinh Suva mấy lần.
Seagarson càng không đi." Người Trái đất di cư đều ở hành tinh Suva và
hành tinh Seagarson, cũng chỉ có hai hành tinh thành lập chợ bán đồ cũ.
Sau đó người hành tinh Kenbo cũng thử mở chợ bán đồ cũ, nhưng rất
nhanh thì đóng cửa. Thời Yên cho rằng bọn họ không học tập được tinh tuý
của chợ bán đồ cũ.
Lục Cảnh Nhiên nghĩ ngợi, nói với Thời Yên: "Cuối tuần này chúng ta
cùng đi chợ bán đồ cũ đi, anh muốn xem có thể tim được hạt giống thực vật
Trái đất không."
Thời Yên hơi kinh ngạc nhìn anh: "Chợ bán đồ cũ tất cả đều là người
Trái đất, anh không sợ sao?"
Lục Cảnh Nhiên lạnh lùng mà "a" một tiếng: "Vì sao anh phải sợ?"
"......" Được thôi, cũng không biết là ai dặn dò cô đừng giao tiếp với
người Trái đất.
"Vậy quyết định như vậy nhớ, sáng thứ bảy anh gọi em."