CÙNG NAM CHÍNH NGỌT VĂN YÊU ĐƯƠNG - Trang 1276

Trái đất tới, nơi này càng thêm rồng cá lẫn lộn. Lục Cảnh Nhiên lớn như
vậy chỉ cùng bố mẹ tới nơi này một lần, ấn tượng lớn nhất về nơi này chính
là hoàn cảnh bẩn thỉu và kẻ lang thang người đầu mùi rượu.

Hiện tại khu phía Tây sạch sẽ hơn trước đây nhưng dòng nước vẫn vẩn

đục, căn bản không thể so với khu trung ương.

Dưới sự đánh giá của người xung quanh, Thời Yên thấp giọng nói với

Lục Cảnh Nhiên bên cạnh: "Đều là công dân hành tinh Suva, đãi ngộ sinh
hoạt lại kém nhiều như vậy, khó trách xảy ra xung đột."

Ánh mắt đánh giá của người xung quanh khiến Lục Cảnh Nhiên không

tự nhiên, nhưng anh cũng không đi trêu chọc bọn họ, chỉ khẽ nhăn mày:
"Mặc kệ ở đâu cũng không có công bằng tuyệt đối, người khu trung ương
cống hiến cho hành tinh Suva nhiều hơn, cho nên có thể hưởng thụ đãi ngộ
tốt hơn."

Thời Yên cười một tiếng: "Ừ, cho nên người không có giá trị đương

nhiên bị vứt bỏ."

Lục Cảnh Nhiên nghiêng đầu nhìn cô, tựa hồ muốn nói cái gì, Thời

Yên hơi ngừng bước, nói: "Hình như chúng ta bị theo dõi."

Cô vừa dứt lời, năm sáu người đàn ông đầy mùi rượu bao vây bọn họ.

Người đàn ông cầm đầu chỉ mặc áo ba lỗ, lộ ra cánh tay rắn chắc, còn khiêu
khích run lên hai cái: "Chúng mày là từ khu trung ương tới?"

Gã ta nói tiếng Emma, nhìn không ra là người Trái đất hay người hành

tinh Suva.

Lục Cảnh Nhiên nhìn bọn họ, vẻ mặt không chút biến hóa: "Phải, có

việc?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.