CÙNG NAM CHÍNH NGỌT VĂN YÊU ĐƯƠNG - Trang 1331

Lục Cảnh Nhiên lại "a" một tiếng: "Đồng bọn mà em nói không phải

chính là những kẻ bắt cóc em chứ?"

"...... Bọn em đã từng là đồng bọn."

Lục Cảnh Nhiên không nói chuyện, đặt cái vali trên tay xướng dưới

chân: "Số tiền mấy người muốn ở chỗ này, dẫn người ra."

Chú Chu nói: "Nó ở ngay cabin phía trước, cậu đặt tiền ở nơi này, tự

đến đón nó, chúng tôi cầm tiền sẽ đi."

Thời Yên nói: "Đừng nghe bọn họ, bọn họ khẳng định động tay động

chân ở cabin."

Chú Chu cười lạnh, hướng về phía Thời Yên nói: "Cháu vẫn thật

khăng khăng một mực với người đàn ông này, chú cảm thấy khổ sở thay mẹ
cháu."

"Cảm ơn, không cần."

Chú Chu lại cười một tiếng, nói với Lục Cảnh Nhiên: "Cabin đã mở hệ

thống tự bạo, mười lăm phút sau sẽ nổ tung, cậu không muốn cứu nó cũng
được, chúng ta ở chỗ này nhìn nó nổ thành pháo hoa đi."

Lục Cảnh Nhiên nhíu mày, nhìn chằm chằm ông ta một hồi, bước

nhanh về phía cabin, chú Chu cười như gãi đúng chỗ ngứa, xem ra không
chỉ có Thời Yên đầu óc có vấn đề, người hành tinh Suva này, đầu óc cũng
có vấn đề.

Ông ta nhìn Lục Cảnh Nhiên đi về phái cabin, xách vali tiền lên, nói

với người phía sau: "Chúng ta rút trước đã."

Lục Cảnh Nhiên không để ý bọn họ, anh mở cửa cabin liền thấy Thời

Yên ngồi ở bên trong. Nỗi lo từ tối hôm qua đến giờ rốt cuộc cũng lắng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.