CÙNG NAM CHÍNH NGỌT VĂN YÊU ĐƯƠNG - Trang 407

Lục Cảnh Nhiên dứt khoát buông đôi đũa, đôi mắt đen như mực nhìn chăm
chú vào cô: "Nàng còn nhớ trước kia hỏi ta có quen Lục Cảnh Nhiên hay
không?"

Thời Yên gật gật đầu, Lục Cảnh Nhiên cầm tay cô đặt lên bàn, nhìn cô

nói: "Ta chính là Lục Cảnh Nhiên."

Tựa hồ rất lâu không giới thiệu bản thân, khó Lục Cảnh Nhiên nói lời

này, trong mắt lại nổi lên ánh nước lập loè. Thời Yên nhìn hắn, cầm lại tay
hắn, nở một nụ cười với hắn: "Ta biết." Từ ngày đầu tiên gặp chàng, ta đã
biết.

Hai người cứ như vậy nhìn nhau rất lâu, Lục Cảnh Nhiên mới nói hết

chuyện này từ đầu đến cuối cho Thời Yên.

"Lúc trước mẫu phi ta sinh ra một cặp huynh đệ sống sinh, cái này ở

trong cung là tối kỵ, cho nên bọn họ muốn lén giết chết một trong hai. Mẫu
phi ta không đành lòng, liền sai người đưa ta xuất cung, nói dối đã giết chết
ta."

Tay Thời Yên nắm tay hắn hơi buộc chặt, cau mày hỏi hắn: "Vì sao là

chàng? Rút thăm sao?"

Lục Cảnh Nhiên cười thản nhiên, nói với cô: "Sau đó ta cũng hỏi qua

vấn đề này, ngoại công nói, bởi vì lúc ta sinh ra thì không khóc, nhìn qua
không có sức sống, còn Lục Cảnh Hành không giống, tiến khóc của hắn rất
vang dội, vừa nghe chính là người có phúc."

Nguyên nhân này Thời Yên không thể chấp nhận, hoặc là nói, song

sinh nhất định phải chết một người, chuyện này cô vốn không thể chấp
nhận.

"Ta vẫn luôn lớn lên ở ngoài cung, thị vệ lúc trước đưa ta xuất cung

thành cha nuôi ta. Hắn dạy ta võ công, dạy ta biết chữ, nhưng trước nay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.