Thời Yên cười cười: "Vương gia muốn cùng ăn sao? Ăn cùng vương
gia, ăn cái gì cũng được."
Lục Cảnh Nhiên ngẩn người, nhìn cô thật lâu, cuối cùng chỉ bất đắc dĩ
điểm cái trán của cô: "Ta bảo Tiểu Mãn lấy chút thức ăn lại đây."
"Ừm."
Bếp trong phòng bếp vẫn luôn hầm cháo, Tiểu Mãn nghe nói vương
phi tỉnh, trước tiên bưng đồ ăn lên. Giải độc tán hệ thống cũng cấp thật
đúng là có tác dụng, bây giờ Thời Yên cảm giác thân thể thoải mái, đã có
thể xuống giường ăn cơm.
Lục Cảnh Nhiên trông cô một suốt đêm, cũng chưa uống một giọt
nước, lúc này cùng Thời Yên ngồi bên cửa sổ, dùng cơm sáng.
Thời Yên uống một thìa cháo, lại ăn miếng điểm tâm, bớt thời giờ hỏi
Lục Cảnh Nhiên: "Vương gia, hôm qua ta mơ mơ màng màng, tựa hồ nghe
thấy có nha hoàn kêu ' giết người '?"
Đôi đũa trong tay Lục Cảnh Nhiên ngừng một chút, hắn vốn muốn chờ
Thời Yên dùng cơm xong thì nói những việc này với cô, hiện tại cô hỏi tới,
hắn cũng không giấu diếm nữa: "Bạch Lộ hạ độc nàng, đã bị ta xử tử."
Thời Yên nhíu nhíu mày, nhìn hắn nói: "Vương gia, thân phận Bạch
Lộ không bình thường đúng không?"
"Ừ, là Thái Hậu phái tới giám thị ta."
"Vậy giết nàng......"
"Việc này không cần chúng ta phiền não, là Lục Cảnh Hành giết."
Thời Yên hơi hơi giật giật khóe miệng, tựa hồ muốn nói cái gì, cuối
cùng chỉ nhìn Lục Cảnh Nhiên, giống đang đợi hắn chủ động mở miệng.