CÙNG NAM CHÍNH NGỌT VĂN YÊU ĐƯƠNG - Trang 47

Thật buồn.

"Thời Yên." Hai cô gái mặc đồng phục đi đến quầy lễ tân, gọi cô một

tiếng. Thời Yên ngẩng đầu nhìn, nhận ra các cô chính là người nghị luận
mình ở nhà ăn: "Chuyện gì?"

Sắc mặt hai người khó coi, ngượng ngùng xoắn xít một trận, mới

không cam nguyện nói: "Giám đốc Phùng bắt chúng tôi tới đây xin lỗi cô,
chúng tôi không nên nhốt cô trong WC, xin lỗi."

Ngữ khí của họ rất không tình nguyện, nhưng nhìn họ không tình

nguyện như vậy, vẫn không thể không xin lỗi mình, trong lòng Thời Yên
liền thoải mái: "Thôi bỏ đi, tất cả mọi người đều là đồng nghiệp, tôi đại
nhân không chấp nhặt tiểu nhân, tha thứ hai người lần này."

Hai người thấy cô một bộ tiểu nhân đắc chí, lại nhỏ giọng nói thầm hai

câu, Thời Yên đi lên phía trước, tò mò mà nhìn bọn họ: "Đúng rồi, bản
kiểm điểm các cô phải viết bao nhiêu chữ? Ba nghìn? Một vạn?"

"Cô quan tâm làm gì!" Hai người hừ cô một tiếng, giẫm giày cao gót

rời đi. Thời Yên nhìn bộ dáng "không quen nhìn cô lại không làm gì được
cô", rất vui vẻ mà nở nụ cười, còn hảo tâm mà nhắc nhở họ: "Lần sau làm
chuyện xấu, nhớ rõ tìm hiểu nơi nào có video giám sát trước nhé."

Cô mới vừa nói xong, cửa thang máy lại mở ra, giám đốc Dương và

Kiều Vũ cùng nhau đi tới. Thời Yên lập tức sửa sang lại vẻ mặt, đứng thẳng
tắp: "Chào giám đốc Dương, chào trợ lý Kiều."

Giám đốc Dương gật gật đầu, nói: "Thời Yên, trợ lý Kiều có chuyện

muốn nói với cô."

Ánh mắt Thời Yên chuyển qua Kiều Vũ, Kiều Vũ có nề nếp nói: "Thu

thập đồ đạc rồi theo tôi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.