ở cùng Thời Mỹ Lệ......
A, anh còn không phải giống bọn họ, đều là đại móng heo.
"Căn cứ điều tra của chúng tôi, số lượng kẻ phản loạn có ký ức cũng
không nhiều, nhưng trong đó có mấy nhân vật tương đối lợi hại. Cái này
trước không đề cập tới, chúng ta ở trong trò chơi phải khẩn cấp vá khe hở,
thích hợp giảm bớt số người đội tuần tra, gia tăng tốc độ luyện thạch."
Anh lo lắng trong trò chơi liên tục không ổn định, sẽ có càng ngày
càng nhiều người có được ký ức, nhiễu loạn trật tự thế giới hiện thực.
Lục Cảnh Nhiên phân công nhiệm vụ, thành viên tổ công lược từng
người an bài người đi chấp hành. Thời Yên luyện cả đêm cục đá, buổi sáng
tỉnh lại cảm giác người đều là ngốc.
Sau khi mở mắt, theo bản năng, cô sờ bên cạnh gối, không sờ được
mắt kính của mình, sửng sốt một chút sau mới nhớ lại, mắt kính của cô đã
bị rơi vỡ hôm qua, đã đổi thành áp tròng.
Không có kính cô nhìn tất cả đồ vật đều mơ hồ, cô tìm được kính áp
tròng và thuốc nhỏ mắt đặt ở đầu giường tối hôm qua, đeo kính lên.
Lục Cảnh Nhiên nghe được động tĩnh bên này, liền từ trong phòng bếp
đi ra, nhìn cô một cái: "Tỉnh?"
"Ừ." Thời Yên quay đầu, thấy anh cầm cái chảo, "Anh đang làm cơm
sáng à?"
"Ừm, tôi tỉnh tương đối sớm, nên định làm bữa sáng trước." Anh nhìn
cô, mái tóc đen nhiễm vầng sáng nhạt, "Đúng rồi, tôi đã mang đồ của em
tới đây rồi, đặt ở sô pha, khoai lang của em tôi cũng mang tới."