Thời Yên lắc đầu, nói: "Không cần, tôi chỉ, cắt tóc mái."
Thu Ý nói: "Cô thử tóc xoăn không? Tóc cô uốn xoăn cũng đẹp, tôi lại
nhuộm cho cô một màu khác, hiện tại làm thẻ hội viên của chúng tôi,
nhuộm tóc có thể ưu đãi!"
"......" Thu Ý còn ở bên tai thao thao bất tuyệt đề cử màu tóc cho cô,
ánh mắt Thời Yên kiên định nhìn anh, "Tôi chỉ, cắt tóc mái!"
"OK OK OK." Thu Ý ngoài miệng đáp như vậy, nhưng trong lòng vẫn
muốn đôi kiểu tóc khác cho cô, "Tôi cảm thấy cô có thể tạo bất ngờ cho
cảnh sát Lục nhà cô đấy, tin tưởng tôi, đổi tóc xoăn cá tính, lại trang điểm,
bảo đảm lập tức ở trên giường bắt lấy anh ta."
...... Ở nơi nào bắt lấy anh cơ?
"Ông chủ mấy người ở đây không?" Một người phụ nữ nổi giận đùng
đùng đi vào, nhìn một vòng trong tiệm, thấy Thu Ý đứng bên trong, "Đúng
vậy, chính là anh, chính là anh nhuộm mái tóc này cho tôi! Lúc nhìn trong
tiệm còn đỡ, đi ra ngoài dạo một vòng, bạn tôi đều nói trông già đi!"
Thu Ý nhìn tóc cô ta vài lần, nói: "Đâu có trông già đi, rõ ràng là kiểu
tóc của cô không đúng, tôi nói đổi kiểu tóc cho cô, cô còn không nghe."
"Ha ha, anh còn lý luận? Anh chỉ là một thợ cắt tóc rởm, còn tưởng
rằng mình là chuyện gia tạo mẫu nổi tiếng!"
Cô ta vừa nói, Thu Ý cũng nổi giận: "Cái gì mà thợ cắt tóc rởm? Cô
biết tôi đã từng......"
Cứu vớt thế giới!
Lời nói đến bên miệng, Thu Ý lại nuốt trở vào, thôi thôi, thâm tàng bất
lộ.