CÙNG NAM CHÍNH NGỌT VĂN YÊU ĐƯƠNG - Trang 842

Lâm Khả Khả tựa hồ còn muốn nói cái gì, Thời Yên đi đến bên cạnh

Lục Cảnh Nhiên ôm cánh tay anh, vẫy tay tạm biệt Lâm Khả Khả: "Chị
Khả Khảc chúng em vội vã xuất phát, không thể nói chuyện với chị được,
khi trở về chúng em sẽ nhớ mang quà về cho chị!"

"Ừ, vậy được." Lâm Khả Khả mỉm cười gật đầu, nhìn theo bọn họ

ngồi xe rời đi. Mới vừa xoay người liền thấy Âu Văn Phú từ trên lầu đi
xuống. Cô ta đi lên đỡ lấy ông, cười nói: "Ông nội, vừa rồi Mỹ Lệ và Cảnh
Nhiên xuất phát đi nghỉ phép, cháu cũng chưa nghe bọn họ nhắc qua, giật
nảy mình."

Âu Văn Phú sâu kín nhìn cô ta, ám chỉ nói: "Gần đây cháu bận chuyện

khác, đương nhiên không có thời gian chú ý bọn nó."

Lâm Khả Khả sửng sốt một chút, rất nhanh lại cười nói: "Đây không

phải vừa vặn có bạn bè tới thành phố A, bận giúp cô ấy chuyển nhà ạ, có
phải ông nội trách cháu mấy ngày nay không ở cùng ông?"

Âu Văn Phú trầm ngâm một lát, cùng cô ta đi đến nhà ăn, bảo cô ngồi

xuống bên cạnh mình: "Khả Khả, có phải gần đây cháu đang điều tra chú
út?"

Lâm Khả Khả sửng sốt, hoàn toàn không nghĩ tới Âu Văn Phú sẽ biết

những việc này. Âu Văn Phú khác với thương nhân bình thường, ông xuất
thân từ quân nhân chuyên nghiệp, trên người tự nhiên mạng theo khí chất
quân nhân nghiêm túc và khí thế mạnh mẽ, cho nên người Âu gia ở trước
mặt ông không dám lỗ mãng.

Ánh mắt ông rất sắc bén, giống như mọi thứ bạn làm không thoát khỏi

đôi mắt của ông.

Nhưng hiện giờ Âu Văn Phú dù sao cũng đã có tuổi, hơn nữa thân thể

không tốt lắm, dần dần khiến cho Lâm Khả Khả thả lỏng cảnh giác, cô ta
ngây thơ cho rằng, chuyện cô ta làm Âu Văn Phú sẽ không biết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.