"Hửm? Cô cũng muốn ăn vịt quay sao?" Người đàn ông đột nhiên hỏi
cô một câu.
Thời Yên: "......"
Cái tay đưa tới của cô dừng lại, tiếp đó có chút cứng đờ ngẩng đầu
nhìn hắn: "Ngươi thấy ta?"
Nam nhân cười nhẹ một tiếng, thanh âm có chút dễ nghe, lại có chút
quen tai: "Một người to xác như cô, sao ta không nhìn thấy?"
"......" Nhưng những người trước đó đâu phát hiện cô.
Nam nhân giơ vịt quay ra ngoài, cong môi nói với cô: "Đừng khách
khí, nếu mọi người có duyên thì cùng ăn đi."
Nói thật, nếu là ngày thường, Thời Yên tuyệt đối sẽ không ăn đồ ăn do
người không rõ lai lịch đưa, nhưng hiện tại, cô thật sự quá muốn ăn vịt
quay!
Cô không chút khách khí xé một cái chân vịt, đút vào miệng: "A, thật
thơm!"
Nam nhân cười một chút, có vẻ bị bộ dạng ăn ngấu nghiến của cô chọc
cười: "Bao lâu rồi cô không ăn thịt?"
"Thật lâu thật lâu!" Thời Yên bận gặm chân vịt, mồm miệng không rõ
đáp hắn một câu. Nam nhân cảm thấy hứng thú nhìn chằm chằm cô một
lúc, cười nói: "Ta tên Lục Cảnh Nhiên, kết bạn đi."
Thời Yên: "...... Phụt khụ khụ khụ!"